NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 106

uống tất cả cùng với cà phê. Con chim cứ líu lo vô tư tuy biết chàng thợ săn
cũng đang giả vờ vô tư.

Bàn tay Trường đặt lên bàn tay Thu. Thu để nguyên và nhìn hai bàn

tay ấy như người bác sĩ nhìn bàn tay người bệnh. Bàn tay trên là bàn tay
người đàn ông nhưng nó không gân guốc, cứng rắn mà múp míp nần nẫn, ố
vàng và lạnh giá làm sao! Một bàn tay sung sướng nhưng không phải là bàn
tay của người đàn ông. Còn bàn tay bên dưới là bàn tay của người đàn bà,
mỏng manh, cứng rắn, nhưng ngón tay thon và dài, nó đang rạo rực nóng
hổi chợt bị nhiễm lạnh bởi bàn tay bên trên. Thu rút tay ra nhìn sâu vào mắt
Trường. Cô không thấy cái gì trong đó, nó mịt mùng như mưa. Cô rùng
mình thu bàn tay vào giữa hai đầu gối. Ánh mắt người đàn ông lướt trên má
cô nhưng cô không có cảm giác nóng hổi vì cái nhìn ấy.

- Em là người đàn bà lạ lùng. - Anh ta nói.

- Em muốn bình thường như mọi người mà không được. Có một lần

ban đêm, một người đàn ông mắng em là "Đồ chó cái". Thật kinh khủng.

Trường ngồi thừ mặt ra, mắt tối sầm.

- Anh làm sao thế? - Thu hỏi.

- Thu là con người rủi ro nhất trần đời. Tôi chưa bao giờ gặp một

người con gái mà tôi quý trọng và yêu như Thu.

- Anh dám yêu em à?

- Sống với em một đêm anh chết cũng đành.

- Nhưng anh không bao giờ dám chết vì ai cả. Anh không dám...

- Vì sao em biết?

- Biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.