NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 115

Tiếng gà cất lên nhọn như dao, lách qua đêm sương.

Trăng sáng đến rợn người. Thu mất cảm giác lạnh, người cô nóng ran.

Chiếc váy ngủ vo tròn, Thu ném vào hàng hiên xõa thành một vũng như
vũng nước. Cơ thể của Thu ngời ngời dưới ánh trăng, trắng như thạch cao.
Tiếng gió đuổi, tàu lá chuối đập cuống quýt. Thu vắt người trên thành lan
can sắt, tóc buông rũ xuống giống như xác chết. Hai tay Thu bám chặt lấy
những thanh sắt, tì ngực mình vào thành xi măng đến tức thở. Răng cô
nghiến ken két: những đường gân căng lên. Nước mắt lặng lẽ chảy.

Thu ước ao mình được chết. Cô muốn chết vào lúc này, giữa lúc

những cặp vợ chồng đang ôm nhau ngủ, má kề má, hơi thở ái ân quyện vào
nhau, nụ cười mãn nguyện sau hoan lạc nở trong mơ. Thu sẽ chết trong lẻ
loi, đơn chiếc, trong sự khát khao hạnh phúc, sau hàng ngàn giấc mơ tình ái
không thành, sau những cuộc tìm kiếm rỉ máu. Hồn cô sẽ lìa khỏi xác bay
lên cõi hoang vu. Hồn cô sẽ bay theo gió lang bạt biến thành tiếng kêu u u
ngàn đời.

Đang ngủ, cô phải vùng dậy chạy ra sân. Trăng sáng đến rợn người.

Thu muốn nhảy vào đống lửa, nhảy xuống dòng sông nóng đang sôi, để
thoát khỏi giấc mơ hội chứng của những sự kinh hoảng.

Nhưng bên ngoài trăng đêm hết sức vô tình. Sao nó lại giống như

trong giấc mơ? Sương giăng đầy ngọn cây. Cô cất tiếng gọi tu hút, tu hút,
giống như con chim từ quy, gọi nhau trong những đêm mưa rừng; lá cây
lách tách nhỏ giọt. Con mái bên này ngọn núi, con trống bên kia ngọn núi,
gọi nhau qua màn đêm, tiếng nhói lên thê thảm. Nàng gọi chàng, tiếng gọi
mỗi lúc một xa, hết đêm không tìm ra nhau, đêm này qua đêm khác, cứ xa
hoài mà chết. Thu hú lên nghe tiếng Dong hú lại nhưng không biết ở hướng
nào. Chân cô đụng những mảnh gang trên gờ hố bom, vấp những thân cây
đổ, hơi bom nồng nặc.

- "Có ai ở đây không"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.