NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 134

- Em không về. Chị đau thế này, lỡ có gì một mình chị thì sao?

- Trời ơi, sao tôi khổ thế này?

- Em đưa chị đi viện nhé. Hay em gọi xe cấp cứu.

Thu quờ tay nắm lấy tay Văn.

- Em... em...

- Chị...

- Giá như em là con gái thì chị nhờ em... Em có biết bắt bão không?

- Có. Nhưng... nhưng... để em đấm lưng cho chị thôi.

Thu nằm sấp xuống, lo sợ và đau khổ. Hai bàn tay Văn đấm đều trên

lưng Thu. Người Thu nóng ran, run rẩy sợ hãi. Đôi bàn tay người đàn ông
trên lưng Thu chệnh choạng và rối loạn. Hơi thở của Thu nóng hổi, gấp gáp
nhức nhối. Tim đập như muốn

vỡ ra.

Thu nghiêng người. Đôi bàn tay cô đờ đẫn, man dại, như không còn là

của cô nữa. Nhưng nó đã ấm lại không còn run sợ, nó mềm mại, hồi hộp
chạy dọc người Văn, lên ngực và nằm yên ở má người con trai. Bàn tay ấy
gặp hơi thở của Văn, nóng như lửa.

Trái tim đã nhận được những tín hiệu của nhau. Thu từ từ lật người,

trong người cô có sự rung chuyển như sấm. Tay Thu quàng qua cổ người
con trai, người con trai đổ xuống người Thu như bão tố. Cô đón nhận đôi
môi cuồng nhiệt và nóng bỏng như có lửa của Văn. Nín thở và quằn quại,
sự rung cảm dữ dội, khủng khiếp và mạnh mẽ như chính sự sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.