NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 39

không. Nằm dưới đất lạnh, lại nữa, sương rừng càng về đêm càng nặng. Cô
thấy thương Dong...

- Anh Dong ơi...

Không biết Dong nghĩ mình như thế nào? Thu không dám gọi to.

- Anh Dong ơi... - Thu lại gọi.

Vẫn không nghe Dong lên tiếng. Chẳng lẽ anh chàng vô tình đến nỗi

ngủ say. Thu lại nằm xuống võng, bồi hồi nghĩ và buồn. Sẽ không ai ngủ
được đêm nay. Sẽ một đêm thức trắng, sẽ một đêm trăn trở, sẽ một đêm ngủ
để không ai ngủ. Thu tụt xuống võng nhưng đứng sững lại. Mình chủ động
đến với Dong? Người cô lạnh run và nước mắt ứa ra. Cô yêu người con trai
ấy. Cái thật có xù xì nhưng không ai nỡ trách họ. Cô lần từng bước, sờ
soạng. Dong trùm cái vỏ chăn nhưng cái vỏ chăn cũng đã lâm thâm ướt.

- Anh Dong ơi...

Thu ngồi xuống cạnh Dong thì thào. Bàn tay run bần bật của Dong

vừa chạm vào người Thu đã rụt ngay lại.

- Anh bị ướt hết rồi phải không? - Thu hỏi.

- Trùm chăn lại rồi không biết mưa gió gì hết.

- Anh chỉ giả vờ thôi, anh chưa ngủ. Em bảo này, khi nào bị hổ vồ anh

kêu to lên nhé.

- Tôi sẽ hét ầm lên. Được không?

- Được. Nhưng bây giờ đổi chỗ đi. Anh lên võng, em nằm hốc cây.

- Không bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.