NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 41

Hà Nội... Còn em ở đây, xa lắm lắm. Nhưng thôi, không nói chuyện ấy nữa.
Còn mấy ngày yêu nhau ta yêu hết mình là được. Sau này nhớ em, anh
đừng nghĩ xấu về em nhá.

Nước mắt cô ứ đầy hàng mi, cô ép chặt má mình vào má Dong. Cánh

tay Dong siết chặt đôi vai tròn nhỏ của cô.

- Em là người con gái cao thượng như thiên thần. Nhưng anh đâu phải

là người tệ bạc. Em ngủ đi.

- Em ngồi ru anh ngủ. Anh hành quân chưa quen, anh phải ngủ đi.

Ngày mai nhất định em tìm ra đường.

- Anh trùm kín chăn cho em nhé, sương gió thế này em lại ốm mất.

Thu lại nằm xuống một cách sợ sệt, người con trai đã trở thành yêu

dấu mà sao cô vẫn thấy sợ, thấy lạ. Tình yêu và sự gần gũi lứa đôi cụ thể
quá, đột ngột quá, Thu chưa quen.

- Em sợ hai đứa mình không ngủ được đêm nay.

- Anh sẽ không nói chuyện nữa để em ngủ.

Và Dong im lặng, thở anh cũng thở rất nhẹ. Thu bàng hoàng như mình

lạc vào động Thiên Thai, ở đấy cô và Dong sống hạnh phúc và yêu nhau
tha thiết. Cô gối đầu lên tay Dong, áp mặt vào ngực anh, cạnh đây trái tim
anh đập những nhịp đập xao xuyến. Hạnh phúc là thế này? Vẫn lạ lùng và
đầy thần bí. Cô đâu có nghĩ ra được rằng, lần đầu tiên cô ôm người con trai,
lần đầu tiên hai thân thể trong một tấm chăn lại ở trong tình thế éo le thế
này, hoang vu, rừng thẳm, sương ngàn. Trước đây cô cứ nghĩ sự chăn gối
vợ chồng phải qua những nghi lễ thiêng liêng, cao trọng chứ đâu mộc mạc,
gần gũi thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.