NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 50

Lâu không gặp lại nhau. Chẳng đứa nào nghĩ mình chết ở chiến

trường, nhưng cũng không đứa nào dám nghĩ mình sẽ nguyên vẹn trở về.
Lúc này cười cợt, trêu chọc nhau, chốc nữa dăm đứa đã thành người thiên
cổ. Sống trinh nữ, chết cũng là trinh nữ.

***

Con đường vắt cheo leo trên dốc đá, cây nhỏ và thưa thớt. Mây nhẹ ra,

trông bảng lảng, có màu hoàng yến.

- Xuống hết dốc có lẽ trời đã tối. - Thu nói cốt để động viên Dong.

- Em bảo đi, anh đi, em bảo đứng, anh đứng.

Dong pha trò.

Lên hết dốc con đường rẽ ngoặt, chợt hiện ra một cái lán lợp cỏ. Bốn

cái cọc chống dưới cái mái sơ sài lợp cỏ gianh, lọt thỏm trong hốc đá. Có
vẻ che sương che gió chứ không che được mưa. Trên nền đá có một lớp lá
khô ẩm mốc. Không có dấu vết hoặc hơi hướng gì của một loại thú rừng
đang ở. Có lẽ lều cỏ trú đêm của những người thợ săn hoặc của người Xá lá
vàng. Nhưng vùng này không phải địa vực cư trú của người Xá.

Mệt quá, Dong đặt phịch ba lô xuống.

- Tốt nhất ta ngủ lại đây.

Thu nhìn vào mắt Dong, chợt đỏ mặt lên, không nói gì.

Thu lấy khăn mặt đi tìm nước. Trên núi không có suối, chỉ tìm được

một dòng nước ri rỉ chảy từ trong đá ra, đủ để rửa ráy.

Khi trở lại, cô không thấy Dong trong lán. Dong đã mang ba lô đi.

Không lẽ Dong giận Thu, hay Dong không còn tin người đưa đường nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.