NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 58

bến tàu sông mưa phùn.

Đám mây đang bay. Thu chưa biết Dong. Bao nhiêu gương mặt thân

thuộc xa lạ, chết sống, thiên đường và địa ngục, vi phân tích phân, thế giới
và phản thế giới... nhưng chỉ nhớ mỗi bàn tay gầy guộc, đen đúa kiên nhẫn
vẩy đi vẩy lại trên những dòng âm thanh. Ông già xẩm, bến đò. Cái nón mê
xin tiền lật ngửa, chỉ có một đồng bạc chỏng chơ như cọng rau.

Đám mây đã tan.

Vòm mái cong, phòng đợi, những tấm biển chỉ dẫn, những chiếc áo

blu trắng. Những chiếc váy màu nước dưa. Những cái bụng to như thùng
nước. Phòng đẻ - phòng khám thai - phòng nạo thai. Đặt vòng vào thứ hai,
thứ tư, thứ sáu. Ghi chú: Các cô phá thai cần đem sổ Hộ khẩu.

Chữ kẻ trên tấm biển nào cũng màu đỏ, nét chữ chen chúc, sin sít vào

nhau, giống như cái barie. Giữa bốn bức tường trắng, bên trong tấm màn
trắng là cái gì nhỉ? Là sự kỳ diệu, sự vĩ đại của thiên chức sinh nở, sự xuất
hiện một số phận mới - vĩ nhân hay thằng kẻ cướp - vẫn được nâng niu, bú
mớm, được cấp giấy chứng nhận khai sinh. Số phận trái đất và sự tồn vong
của loài người - Đấng cao siêu đang đặt vào tay cô bác sĩ sản khoa phía
trong tấm màn gió.

- Chào chị.

Thu nhìn vào đôi mắt người mặc áo blu trắng ngồi đằng sau cái bàn to

kê ở phòng đầu, đôi mắt khá trong trẻo.

- Chị khám thai phải không? - Người mặc áo blu trắng hỏi. - Chị xếp

giấy vào đây. Chị có mang theo y bạ không.

- Không... à có... tôi muốn...

- Chị sinh cháu lần thứ mấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.