ta vẫn là một khách hàng tuyệt vời trong một cuộc đấu giá lên đến 2,2 triệu
franc. Nhiều người Nhật chia nhau những cái giá khiêm tốn hơn từ 250.000
đến 900.000 franc.
Làm thế nào mà các nhà đầu tư này có thể ném ra một số tiền khổng lồ
như vậy chỉ để mua những con ngựa đua ? Philippe Ogier, Tổng giám đốc
Cơ quan tổ chức bán các loài ngựa thuần chủng của Pháp cho biết : “Ở chỗ
họ các hãng thu được lợi nhuận lớn và họ muốn tái đầu tư ngay số tiền này
để được giảm thuế. Còn ở Pháp thì ngược lại. Ở đây họ có thể đưa những
của báu này tham gia các vòng đua ngựa và các con ngựa của họ được
mang nhãn hiệu thương mại hoặc nhãn hiệu sản xuất của họ. Cách làm này
cũng giống như tự quảng cáo cho họ vậy”.
[69]
Một số vườn nho nổi tiếng của Pháp cũng đã rơi vào tay người Nhật. Có
thể kể đến đầu tiên là vùng trồng nho nổi tiếng château-lagrange do hãng
Suntory một hãng rượu hàng đầu của Nhật Bản khai thác từ năm 1983.
Trước đó, lâu đài này đã rơi vào tình trạng khốn đốn. Còn giờ đây nó chả
phải lo gì về tài chánh. Sự hiện diện của người Nhật ở Bordelais từ 1987 –
1989 đã gây nhiều lo ngại. Chỉ trong không đầy vài tháng, Touko House
(một tập đoàn kinh doanh bất động sản) đã mua vùng château-citran
(Médoc). Otani (tập đoàn công cụ nông nghiệp) đã mua vùng château-
lagarosse. Snakaru ( một tập đoàn chế biến nông phẩm) cũng đã mua vùng
château-reysson (thuộc Haut-Médoc). Sau đó, các vụ mua bán của người
Nhật có phần giảm bớt. Năm 1989, Suntory lại mua thêm hãng sản xuất
rượu cognac Louis Royer. Một vài vụ mua bán khác cũng đã được thỏa
thuận với người Nhật ở vùng Provence.
[70]
tại Saint-Émilion đã sản xuất một loại rượu nhẹ vùng Gers pha trộn với một
loại men đặc biệt của Nhật để tạo ra một hương vị phù hợp với người Nhật.
Loại rượu này có tên gọi “Fusion France” đã tiêu thụ trong hai năm qua ở
Nhật Bản được 700.000 lít.
Nghệ thuật : Di sản của phương Tây đang chạy về nước Nhật
“Một người Nhật nghiêm chỉnh có tiền mặt, đang cần mua tranh ấn
tượng Pháp và các tác phẩm hội họa nổi tiếng khác. Cần gấp. Xin gửi chi
tiết, hình ảnh và giá cả đến : Jamais, Inc. 127 E.59 St, NY NY 10022 USA,
Fax số : 212-360-1747.”
Cái mẩu quảng cáo này trên tờ International Herald Tribune ngày 22-
23/9/1990 hẳn sẽ chỉ là chuyện tầm phào nếu như nó không cho thấy các vụ
mua bán tác phẩm nghệ thuật của phương Tây đang diễn ra sôi nổi trong
các tay chơi giàu xụ Nhật. Năm 1989, nước Nhật đã nhập khẩu nhiều bức
danh họa và tác phẩm nghệ thuật khác giá trị 300,8 tỷ yên (10,8 tỷ franc).
Sự bùng nổ trong lĩnh vực này diễn ra thật ồn ào: số lượng nhập khẩu của