NƯỚC NHẬT MUA CẢ THẾ GIỚI - Trang 55

mạch duy nhất có mang đặc tính của máy vi tính nhưng lại có kích thước
chỉ bằng đúng một con tem. Năm 1973, Intel đã chế tạo thành công bộ nhớ
DRAM (Dynamic Random Access Memory) công suất 4 kilobit. Năm
1975, lại một bước tiến mới: từ đây, một bộ nhớ duy nhất có thể lưu trữ đến
16K. Từ lúc ấy, những công ty duy nhất đảm đương nổi việc chế tạo các
tuyệt tác kỹ thuật này là các công ty Hoa Kỳ: Mostek, Intel, Motorola và
Texas Instrument.

Trong lĩnh vực điện tử, người Mỹ có vẻ như bất khả chiến bại. Sự chậm

trễ của châu Âu thật là kinh khủng. Nước Nhật hầu như không hề tồn tại.
Như vậy, ở phương Tây liệu ai còn hạ cố chú ý đến một điều luật mà Nhật
Bản đã công bố vào năm 1957 ? Điều luật ấy đã mở đường cho các biện
pháp đặc biệt nhằm đẩy mạnh việc phát triển công nghiệp điện tử. Trên thực
tế, nước Nhật đã nhanh chóng hiểu được tầm quan trọng sống còn của
ngành điện tử. Điều luật nói trên của Nhật Bản đã loan báo với các tổ hợp
công nghiệp Nhật Bản rằng, kể từ ngày ấy, ngành điện tử là một trong các
lĩnh vực ưu tiên của chính phủ. Chính phủ Nhật Bản đã quyết định hy sinh
tất cả để san bằng sự chậm trễ so với Hoa Kỳ. Việc thực hiện điều luật ấy đã
rõ ràng: MITI, phối hợp cùng các nhà công nghiệp Nhật Bản, chọn ra các
sản phẩm mục tiêu và định hướng các tuyến nghiên cứu. MITI sẽ nắm tay
các nhà công nghiệp và tung họ vào chiến trường này. Chính phủ Nhật Bản
đã hỗ trợ mọi khoản trợ cấp cần thiết. Các ngân hàng Nhật Bản được
khuyến khích cho các nhà công nghiệp dũng cảm vay tiền. Những công ty
được diễm phúc chọn ra là Fujitsu, Hitachi, Mitsubishi Electric, Nippon
Electric Company (NEC), Oki và Toshiba. Đối với các nhà quan sát chăm
chú (số này không nhiều), sự tương phản giữa Nhật Bản và Hoa Kỳ thật
đáng kinh ngạc: ở Hoa Kỳ, bất chấp tính chất chiến lược đặc biệt của ngành
điện tử, khu vực tư nhân vẫn bị thả nổi một cách trơ trọi, nhân danh thứ triết
lý tự do kinh doanh gần như tối thượng.

Trong vài năm tiếp theo đó, các công ty Hoa Kỳ vẫn còn tiếp tục chiếm

lĩnh vị trí hàng đầu. Đầu những năm 70, chẳng phải IBM đã tung ra chiếc
máy tính thế hệ thứ ba với bộ nhớ công suất lớn đến 16K đó sao ? Trong khi
đó, Nhật Bản vẫn còn đang phải cố gắng rút tỉa điều gì đó ở các máy tính
thế hệ thứ hai đã lỗi thời. Cũng vì vậy, ở Tokyo, người ta đã thay đổi mục
tiêu. Hiểu ra rằng việc cố gắng bắt kịp những chậm trễ trong lĩnh vực máy
tính là vô ích khi nào còn chưa làm chủ được công nghệ bộ nhớ, MITI đã
quyết định vào đầu năm 1975, tập trung các nỗ lực vào một loại mạch thần
kỳ. Một năm sau, Nhật Bản đã cho thấy một dấu hiệu mới về quyết tâm của
mình: một dự án lớn về phát triển các mạch tổng hợp siêu cao (VSLI) quy
tụ MITI với gã khổng lồ của ngành vô tuyến truyền thông Nhật Bản NTT
(Nippon Telegraph and Telephones) và 5 tổ hợp lớn (Hitachi, Fujitsu,
Mitsubishi, NEC và Toshiba). Trong 5 năm, người Nhật đã làm việc như
điên cuồng và đã đạt đến một ngàn bằng sáng chế. Từ đó, sự đối đầu để dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.