NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 374

Tạ Niên sờ mặt mình, nói: “Tuy tôi từng nghe nói Uyển quốc có tập

tục nuôi trẻ con, nhưng ánh mắt Uyển vương nhìn tôi rất kì lạ.” A Chiêu
phì cười một tiếng, nói: “Dung mạo A Niên quả thật rất xuất sắc.”

Tạ Niên nói: “Chuyện này cũng không nên bàn tới, nhưng nếu luận về

dung mạo, Uyển vương hẳn nên để ý tới Vệ công tử mới phải.”

Nghe Tạ Niên nhắc tới Vệ Cẩn, ánh mắt A Chiêu lóe lên tia sáng.

Nàng khẽ nói: “A Niên sáng nay đi ra khỏi điện Tường Vân có thấy sư

phụ tôi không?”

Tạ Niên nói: “Không. Nhưng ta nghe cung nữ nói Vệ công tử vẫn luôn

ở trong điện, chưa hề ra ngoài.”

A Chiêu gượng cười, nói: “Tôi vừa nhớ ra tôi làm rơi đồ ở điện Minh

Phượng. A Niên về trước đi…” Lời còn chưa dừng, đột nhiên một quả tú
cầu bay tới, nhưng A Chiêu tránh được nên tú cầu đập vào đầu Tạ Niên.

A Chiêu nhìn kĩ, thấy vẫn là chiếc tú cầu hơi cũ hôm qua.

“Chẳng phải tối qua…”

A Chiêu nhìn lãnh cung cách đó không xa, nhỏ giọng nói: “A Niên,

cậu có nghĩ đây chỉ là trùng hợp không?”

Tạ Niên lập tức hiểu ý A Chiêu.

Hắn nhanh chóng nhìn xung quanh, nhặt tú cầu lên rồi nói nhỏ với A

Chiêu: “Cậu muốn tới lãnh cung xem không?”

A Chiêu nói: “Có lẽ có người muốn dùng tú cầu nói cho chúng ta biết

chuyện gì đó. Giờ cứ lặng lẽ vào đi, nhỡ bị phát hiện thì nói là chúng ta lạc
đường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.