NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 81

“Không liên quan đến ta.” Nàng nhìn đống bánh kẹo, thờ ơ nói, “Tiếu

Trình không thích đồ ngọt, chi bằng chia cho mấy người bọn Mạch Ly đi.”

Tôi nhìn đống đồ ăn, có chút tiếc nuối: “Ta không ăn được, để cũng

phí…”

“Ngươi không ăn được quà cô nương nhà người ta tặng, sao không từ

chối luôn đi?” Lê Hinh quay lưng, chẳng thèm nhìn tôi nữa, “Sau này
ngươi không được tùy tiện nhân đồ của người ta, rõ chưa?”

“Dạ, rõ.”

Tôi gãi đầu, nhìn dáng người mảnh khảnh trước mặt, tâm trạng tốt hẳn

lên. Có lẽ vì tôi yên tĩnh quá, nàng khẽ nhíu mày xoay người lại.

Nhưng tôi đã tiến đến sau lưng Lê Hinh từ trước, đang cười nhăn nhở

định chọc nàng, ai ngờ nàng xoay người, cả thân thở bỗng chốc nằm gọn
trong lòng tôi. Cảm giác thân thể ấm nóng của nàng cọ vào người, hơi thở
của nàng phả lên cổ, lòng tôi chợt xao xuyến không thôi.

Không biết từ lúc nào, môi tôi đã gần như chạm vào trán nàng. Tôi

như người mê hoặc, tiến gần lại hơn, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng.

Lê Hinh giật mình, nàng đẩy người tôi ra. Lúc này, tôi mới như người

mộng ru sực tỉnh khỏi cơn mê sảng. Nhìn gò má ửng đỏ của nàng cùng đôi
mắt trong veo nhìn mình chăm chú, tôi vội vàng giải thích: “Hinh Nhi, ta
không cố ý… ta…”

“Tiếu Trình, ta đâu nói ta không muốn như vậy?”

Nàng nói rồi vội vã xoay người chạy lên lầu. Một mình tôi đứng ngẩn

ngơ giữa quán trọ, thơ thẩn đưa tay ra như muốn níu giữ lại hương thơm
cùng mùi vị ngọt ngào từ nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.