NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 80

Tôi vừa dứt lời, cả công đường rơi vào trạng thái yên tĩnh. Đến mức

một con muỗi cũng nghe thấy tiếng vo ve. Tôi nhìn vẻ kinh ngạc của Lê
Cát Thuần, vẻ nhịn cười của Hương Liên cùng quần chúng… biết là mình
lại thất thố, tôi vội cũng gầm mặt.

“Thảo dân đã trình bày xong rồi ạ.” Giọng tôi cực lỳ điềm tĩnh, nhưng

trong lòng đang tự trách mình ngu không thôi.

Lê Cát Thuần là người đầu tiên phá tan bầu không gian tĩnh lặng: “E

hèm… tang chứng, vật chứng, nhân chứng đây đủ, các ngươi còn gì để chối
cãi?”

Đương nhiên sau đó, hai cha con họ Trương phải cúi đầu nhận tội rồi.

Án tử hình cũng đón chờ tên tham quan và kẻ lòng lang dạ thú trong sự
mừng rỡ hạnh phúc của quần chúng nhân dân.

Hy Chiêu đại nương cùng Hương Liên được ban cho ruộng đất và nhà

mới để ổn định lại cuộc sống.

Lê Cát Thuần từ idol trở thành supper idol, được chúng dân ca tụng

không ngớt. Tôi vì mấy câu chửi bới tức giận trên công đường mà thành ra
cũng được mọi người cảm tạ, thậm chí vài tiểu cô nương còn mang quà
bánh tặng cho tôi khi tôi đang thong thả trở về quán trọ.

“Ây da, mệt chết ta mất!” Tôi cầm đống bánh kẹo trên tay, không

ngừng than vãn, “Ta muốn ăn kem, ăn kem socola…”

“Ngươi cũng được ái mộ quá đi!”

Giọng nói lạnh lùng vang tới sau lưng khiến tôi giật mình, vội đặt

đống bánh kẹo lên chiếc bàn trong sảnh quán, sau đó nở nụ cười lấy lòng
người đang chun môi giận dỗi kia: “Hinh Nhi, ta vừa cùng biểu ca ngươi
phá án a.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.