NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 78

co cùng Trương Khanh, rồi tối đến nhà cửa bị cháy rụi. Nói xong, tôi chỉ
thằng vào hai cha con họ Trương, rống lên: “Khởi bẩm đại nhân, thần tin
chắc bọn họ không thể thoát khỏi diện tình nghi được. Ở đây còn có dân
chúng làm chứng, thần không tin bọn họ có thể dùng tay che trời chắn đất.”

Tức thì, nhân dân trấn Thanh Tri đều dậy sóng, người đòi chém đầu

cha con họ Trương, người thử đòi xử lăng trì…

Tôi rùng mình. Như vậy thì hơi quá rồi!

Chát --- Lê Cát Thuần lại vỗ kinh mộc đường. Không khí nhộn nhạo

dần lắng xuống. Hắn cao giọng: “Nếu các ngươi còn chưa phục. Bản quan
còn nhân chứng và vật chứng khác!” Nói rồi lại hô to, “Truyền chủ tiệm
Vương Nhị.”

Lát sau, một người đàn ông cao nhẳng, da đen sạm sợ sệt tiến vào

công đường. Thấy Lê Cát Thuần, ông ta vội quỳ xụp xuống.

“Quỳ dưới kia là kẻ nào?” Lê Cát Thuần nheo mắt hỏi.

“Dạ bẩm, thảo dân Vương Nhị, khấu kiến Lê Cát Thuần đại nhân.”

Lê Cát Thuần gật đầu, lại tiếp tục chỉ hai cha con họ Trương: “Ngươi

quen người này không?”

Vương Nhị quay sang Trương Khanh, nhìn một lúc rồi lại cúi rạp đầu:

“Bẩm đại nhân, hai người này cả trấn Thanh Tri ai ai cũng biết. Thần là
người thôn bên cũng có hiểu sơ sơ.”

“Mấy hôm trước, ngươi có bán hơn mười mấy chai dầu hỏa cho một

người tên Nhất Liêu, ngươi còn nhớ không?”

“Dạ, thảo nhân nhớ rất rõ. Đó là người đầu tiên trong mấy tháng vừa

rồi mua dầu hỏa ở tiệm thảo dân nhiều như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.