Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 13

bảy năm trời. Ngoài việc giao thông không được thuận tiện lắm, mỗi sáng
cậu phải dậy sớm một chút để kịp giờ làm, thì tớ thấy mọi thứ đều được
cả.”

Tạ Nam định nói gì đó, Cao Như Băng đã trợn mắt chặn lại: “Tớ còn

chưa nói hết đâu”.

“Tớ biết cậu muốn nói gì rồi”, Tạ Nam lí nhí trả lời.">“Bảo cậu đi

xem mặt người ta, cậu liền trưng ra cái bộ mặt gái già mà nhìn tớ. Được
thôi, tớ cũng không phải mẹ cậu, tớ lo lắng làm gì chứ. Bây giờ chỉ cần có
một công việc khá một chút thì không cần kết hôn vẫn có thể sống thoải
mái. Nhưng tớ chẳng thấy cậu tìm niềm vui gì cho mình, vẫn sống tằn tiện
như vậy, cũng gần bằng lão hà tiện Grandet (*) rồi đấy, sống thế có ý nghĩa
gì cơ chứ? Người ta có tiết kiệm cũng là vì con cái, còn cậu, đến cả bạn trai
cũng không muốn tìm thì cần gì tính đến chuyện con cái nữa? Cậu nói xem,
bản thân thu nhập cũng chẳng đến nỗi nào, cậu cứ phải tích góp tằn tiện
như vậy vì cái gì?”

“Tớ…”, Tạ Nam chẳng biết nên trả lời thế nào: “Tiền có thể đem lại

cho tớ cảm giác an toàn”.

“Thôi đi, gan của cậu lớn thật đấy, một mình công tác ngoại tỉnh liên

miên, còn cần cái cảm giác an toàn vớ vẩn ấy làm gì. Nghe tớ đi, lần này
đừng có hà khắc với bản thân mình nữa, cậu mua lấy bộ đồ nội thất tươm
tất vào, trang trí sửa sang nhà cửa cho đẹp đẽ, dù có quyết định sau này
sống độc thân đi nữa thì cũng phải sống cho thoải mái chứ.”

“Tớ nói sẽ sống độc thân cả đời bao giờ? Dù tớ có muốn thế đi nữa,

mẹ tớ cũng chẳng đồng ý đâu.”

“Vậy thì tốt, ngày mai đi cùng tớ ghi danh vào câu lạc bộ kết bạn trăm

năm đi, nhanh nhanh lấy chồng thì chẳng còn phải lo mua cái gì nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.