Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 11

“Cậu có ngốc không đấy, còn cãi lý với tớ nữa. Cậu không nghĩ lại mà

xem, cậu bỏ không căn nhà ấy bao nhiêu năm như vậy có phí không? Cậu
sửa sang một chút rồi chuyển vào ở thì không cần phải đi đâu thuê nhà nữa.
Mở miệng là kêu xót tiền, sao cậu không xót tiền phí dịch vụ mà cậu đã
nộp không bao nhiêu năm trời?”

Tạ Nam cứng họng không lên tiếng, một lúc sau mới phản bác: “Chỉ

tại cậu thôi, trọng tình khinh bạn, sao cậu lại bỏ tớ mà đi lấy chồng chứ,
nếu không thì bọn mình cứ ở chung thế có phải là vui không?”.

“Được rồi, được rồi, để tớ đi nói với Quách Minh, bảo anh ấy sống

độc thân đi nhé, hai đứa mình sẽ sống với nhau cả đời.”

Tạ Nam bật cười: “Thôi, thôi, tấm lòng cao cả của cậu tớ xin nhận,

cậu mà nói câu ấy ra, anh Quách Minh nhà cậu không giết chết tớ mới là lạ
đấy”.

“Cậu thấy bộ sofa kia có được không?”

Phản ứng đầu tiên của Tạ Nam không phải là đi xem bộ sofa đó, mà là

xem giá niêm yết của nó, tiếp đến là một tràng lắc đầu lia lịa, Cao Như
Băng chán nản nói: “Này, ý tớ là tớ sẽ mua nó”.

“Ồ vậy hả, được đấy”, Tạ Nam ngồi thử lên trên: “Ngồi dễ chịu lắm,

màu sắc cũng dịu nhẹ, dễ phối hợp với các đồ gia dụng khác”.

Cao Như Băng gọi nhân viên bán hàng đến hỏi thêm về kích thước cụ

thể của bộ sofa, rồi tỉ mỉ đối chiếu với kích cỡ căn hộ cầm theo, Tạ Nam
bất giác cảm thán: “Tớ chưa từng thấy cậu kỹ tính như thế bao giờ”.

“Cậu cũng phải mua một bộ chứ, nếu không chuyển vào đó sống thì

ngồi ở đâu.”

“Mua hai chiếc ghế tựa là được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.