Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 147

Hai người từ trong rạp đi ra, Vu Mục Thành nói với Tạ Nam: “Xin lỗi

em, công ty anh có chút việc, giờ anh phải đi Thượng Hải công tác một
chuyến, thư ký đã đặt vé cho anh rồi, hôm nay không ăn tối cùng em
được”. “Không sao, em bắt xe về cũng được.”

“Để anh đưa em về, đằng nào anh cũng phải quay về nhà thu xếp hành

lý.”

Anh dừng lại trước cổng tòa nhà uất Kim Hương, Tạ Nam xuống xe,

đứng một chút rồi quay lại gõ gõ vào cửa kính ô tô: “Hay là em lái xe đưa
anh tới sân bay”.

Vu Mục Thành mỉm cười lắc đầu: “Không cần, anh tự lái xe đi, xe để

ở sân bay cũng được”.

Tạ Nam trở về nhà. Cô phải thẳng thắn thừa nhận rằng về nhà thật

thoải mái. Bao nhiêu năm nay, cô đã không ở cùng người bạn trai nào cả
một buổi dài như vậy, dù sao ít nhiều cô cũng chưa quen lắm với điều đó.

Cô đi về phía cửa, kéo rèm ra, bầu trời âm u trước mắt. Cô nghĩ,

không biết thời tiết như thế này máy bay có cất cánh được không, và ngay
lập tức nhận ra suy nghĩ của mình đang hướng về anh, cô vội vã mở ti vi rồi
ngồi trên chiếc sofa.

Không biết sau khi kết hôn, Cao Như Băng có thay đổi không, nhưng

Tạ Nam vẫn giữ thói quen khi hai người ở chung với nhau, thói quen bật ti
vi lên ngay sau khi về đến nhà, sau đó mới bắt đầu làm việc khác. Cô
thường để ti vi cho tới khi đi ngủ. Tiết mục gì cũng không quan trọng,
chỉcần không phải hát kinh kịch là được. Bật ti vi, cảm giác dường như
trong nhà lúc nào cũng có tiếng người, cô sẽ không thấy cô đơn và tĩnh lặng
nữa.

Bây giờ đang phát tiết mục gì, cô cũng không để ý, mà chỉ nhớ đến

người đàn ông to cao hôm qua ngồi cùng cô trên chiếc sofa này, anh ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.