Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 18

công việc làm xanh cảnh quan của mình. Họ bao bọc những dải ni lon
quanh các cây mới trồng, bảo vệ chúng khi trời lạnh, cảnh quan vừa yên
bình vừa ngay ngắn.

Khác hẳn với những chủ sở hữu đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi

đến đây, hai cô nữ sinh chẳng chút ý niệm gì với căn hộ mới tinh của mình.
Họ máy móc đi theo một nhân viên, nhìn ngang dọc một vòng căn hộ, Tạ
Nam còn phải ký cả mớ giấy tờ đã được bên bán nhà chuẩn bị sẵn mà cô
hầu như chẳng buồn quan tâm đến nội dung. Khi nhân viên nói rằng mọi
khoản tiền trả đã được hoàn tất, duy chỉ còn phải trả trước vào tài khoản
sáu tháng tiền phí dịch vụ quản lý mới được bàn giao chìa khóa, Tạ Nam
mới mở lời. Cô chẳng nhìn ai, chỉ mệt mỏi nói rằng: “Tôi không cần chìa
khóa”.

Người nhân viên kia ngạc nhiên ngơ ngác, Cao Như Băng cuống lên

giẫm chân Tạ Nam một cái, rồi kéo cô ra ngoài, lấy tiền từ ví cô và ví của
mình ra kiểm đếm. Gom góp một hồi, cô cũng gom đủ số tiền dịch vụ
đó.">Tạ Nam ngồi im như khúc gỗ trên xe bus trở về trường, nước mắt tự
nhiên lăn dài trên gò má, lã chã tuôn rơi: “Băng Băng, món nợ lớn như thế,
làm sao tớ trả nổi chứ? Cậu bảo tớ phải nói với bố mẹ tớ như thế nào đây?”.

Cao Như Băng ngập ngừng trả lời: “Hạng Tân Dương nói là…”.

“Đừng, cậu đừng nhắc đến anh ta với tớ nữa”, ngừng một lúc, cô nói

nhỏ: “Chẳng sao, rồi sẽ qua thôi”.

Bây giờ, đợt ba của dự án cũng đã bàn giao nhà hoàn tất, khu dân cư

đã có nhà trẻ và siêu thị. Những cây con trồng từ khi cô còn học đại học
bây giờ đã xanh tốt một vùng, khu ngoại ô có phần lạnh lẽo trước đây giờ
cũng thay đổi hoàn toàn, ngựa xe đông đúc.

Cảnh vật và con người đều thay đổi như bãi bể nương dâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.