Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 232

chuyện một anh chàng Mexico đã dùng mọi cách tán tỉnh cô bạn học người
Nhật như thế nào, mọi người đều cười ồ lên. Nhưng chẳng ngờ tiếng cười
vừa ngớt, Từ Yến lại mượn cớ gây khó dễ.

“Tạ Nam, chuyện này cũng giống ngày xưa Hạng Tân Dương tán cậu

nhỉ.” Cô ta chóp chớp mắt vẻ ngây thơ, cười hi hi nói.

Câu nói lập tức khiến cả căn phòng lặng đi, mọi người ngơ ngác nhìn

nhau, không biết phải tiếp tục thế nào. Cao Như Băng đang định mở miệng
thì Tạ Nam vội giữ lấy tay cô, khóe mép nhếch lên một nụ cười chua xót:
“Cậu thật là nhớ lâu, sau này nếu có viết hồi ký, nhất định tớ sẽ đến nhờ
cậu ghi lại từng chi tiết trong cuộc đời giúp tớ”.

Từ Yến cười kiêu ngạo: “Lễ Tình nhân năm đó, cậu nhận được cả một

cốp xe hoa uất kim hương, những ngườikhông được tặng hoa như bọn tớ
đều có phần ăn theo. Một chuyện lãng mạn như thế, quên làm sao được. Ký
ức ảm đạm của tớ trong những năm tháng đại học đều được tô điểm thêm
màu sắc bởi những việc lãng mạn đó đấy. Xin lỗi, anh Vu, anh không để ý
chấp nhặt chứ?”.

Ác ý này còn rõ ràng hơn cả những lần công kích trước, mọi người

đều cảm thấy lo lắng, Hạ Bân càng lo lắng hơn, nhìn chằm chằm vợ mình,
thiếu chút nữa đưa tay ra kéo tay Từ Yến.

Tạ Nam đang định cất lời, Vu Mục Thành bất chợt vòng tay ôm lấy

vai người yêu, quay đầu nhìn cô khẽ cười, sau đó anh quay sang,à bình tĩnh
nói với người bạn xấu tính kia: “Đương nhiên là không để ý rồi. Nếu Tạ
Nam không có ai theo đuổi thì anh mới ngạc nhiên đấy, chẳng lẽ nam sinh
trường đại học của các em lại đều không có mắt như thế sao?”.

Mọi người thở phào cười ồ lên, xem như đã bỏ qua được chủ đề kia.

Tạ Nam khẽ đưa tay cho anh, mỉm cười đáp lại, nhưng nụ cười mang

chút ngượng ngùng, Vu Mục Thành cười theo, nắm chặt tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.