Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 234

“Cô ấy không có ác ý đâu”, Hạ Bân chỉ còn biết nói thêm, “Mong anh

đừng để bụng”.

Vu Mục Thành gật đầu, rồi hai người cùng vào phòng.

Sau khi ăn xong, mọi người lại rủ nhau đi hát karaoke, Tạ Nam và Vu

Mục Thành vốn không thích nên cáo từ về trước.

Ngồi trên xe, Tạ Nam không nói gì, Vu Mục Thành liếc mắt nhìn cô,

nói: “Không phải em vẫn không vui vì việc ban nãy đấy chứ?”.

“Cũng không đến nỗi thế”, Tạ Nam cười buồn, Từ Yến không ưa cô

cũng chẳng phải là việc mới, cô không để tâm đến điều đó, “Em chỉ đang
nghĩ, có cần phải thẳng thắn với anh tất cả những chuyện cũ không, tránh
cho sau này anh lại bị kinh sợ”. “Tình yêu sinh viên có gì mà đáng kinh sợ,
hơn nữa sau này em sẽ phát hiện ra, một trong những ưu điểm của anh là
không dễ gì kinh sợ đâu.”

Nếu chỉ là một tình yêu sinh viên không để lại hệ lụy thì thật tốt quá,

Tạ Nam đau khổ nghĩ thầm, song muốn thẳng thắn, cô cũng chẳng biết bắt
đầu từ đâu, lẽ nào phải viết hồi ký thực sự, mang hết chuyện cũ ra bày giữa
hai người? Bản thân cô cũng cảm thấy không chấp nhận được suy nghĩ này.

“Có ai thời đại học mà chưa từng yêu, cũng chỉ là không muốn lỡ mất

thời khắc tươi đẹp của tuổi thanh xuân mà thôi.” Vu Mục Thành nhìn phía
trước, giữ vững tay lái, nói tiếp: “Đen một ngày, em cảm thấy vui mồi khi
nghĩ về quá khứ, đề cập tới nó mà không cảm thấy khó xử, anh sẽ rất vui
nếu được chia sẻ với em những hồi ức đó. Giờ em không muốn nhắc đến,
thì không cần nói gì cả, cũng đừng nói đến việc phải thẳng thắn với anh.
Anh không cố chấp với quá khứ của em, chỉ cần chúng ta cùng có hiện tại
và tương lai là đủ rồi”.

Xe vừa dừng đèn đỏ, Tạ Nam bỗng quay người hôn anh một cái, Vu

Mục Thành cười nói: “Không được nói câu cảm ơn nhé, nếu thực sự muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.