Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 235

cảm ơn, anh vẫn muốn đón nhận điều đó bằng cơ thể em”. Tạ Nam nhịn
cười không thèm để ý, một lúc sau, cô vẫn nói: “Cảm ơn anh, Mục Thành”.

Ngày hôm sau, Tạ Nam đến nhà Cao Như Băng, hai người ăn một bữa

lẩu thịt cừu một cách vui vẻ, sau đó nằm dài trên chiếc sofa, tiếng ti vi để
nhỏ, trên đó đang phát chương trình ca hát hết sức nhộn nhịp. Hai người
đều không chú tâm xem ti vi, mồi người chạy theo một suy nghĩ riêng,
giống như ngày xưa khi hai người còn thuê phòng chung với nhau.

“Hôn nhân của Hạng Tân Dương chắc có vấn đề.”

Nói đến Hạng Tân Dương, đôi mắt Tạ Nam chợt sẫm lại, cô im lặng

nhìn lên trần nhà.

“Hôm đó tớ nhắn tin, anh ấy gọi lại cho tớ, bọn tớ đã nói chuyện một

lúc, có thể đoán được tâm trạng của anh ấy không tốt, nhắc tới Đường Lăng
Lâm, anh ấy không nói thêm câu nào nữa.”

“Vấn đề của anh ta chỉ anh ta mới có thể giải quyết được...” Tạ Nam

ngắt lời, ngay cả trước mặt Cao Như Băng, cô cũng không thích nói đến
Hạng Tân Dương và vợ anh.

“Thôi, không nói về anh ấy nữa. Vu Mục Thành xem ra được đấy, giải

quyết mọi việc rất chín chắn, cậu cố mà giữlấy, đừng có giở trò giở quẻ gì
nữa.”

“Anh ấy rất tuyệt, nhưng tớ thấy, ở cùng anh ấy, tớ không có cảm giác

chân thực. Tớ không có ý là anh ấy thiếu chân thành, mà tớ chỉ cảm thấy...
tớ cảm thấy...” Tạ Nam cố gắng tìm từ ngữ biểu đạt hết được suy nghĩ của
mình, không để ý Cao Như Băng đã bỏ gối ôm xuống, tiến đến cạnh cô.

“Biết ngay cậu lại ngốc thế mà, không thì tớ gọi cậu tới đây làm gì.

Thế nào là cảm giác chân thực? Có phải cậu cảm thấy một người đàn ông
tốt yêu cậu là một việc không chân thực?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.