Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 246

“Không sao”, Tạ Nam biết hôm nay là lễ Tình nhân. Ban ngày lúc ở

công ty, A May đã không ngừng gọi mọi người ra nhận hoa tươi, vừa gọi
tới tên mình, cô còn tưởng là của Vu Mục Thành. Nhưng, lặng lẽ nằm trên
quầy lễ tân kia lại là bó hoa uất kim hương màu đỏ tươi, không kèm theo
một tấm thiệp nào, nhất thời cô không biết phải làmsao. Đã thế, cô nàng A
May còn hào hứng quay như chong chóng nói đi nói lại điệp khúc: “Uất
kim hương màu đỏ nghĩa là ‘Anh yêu em’, rất trực tiếp đó chị Tạ, chị vẫn
chưa biết ai tặng à?”. Tạ Nam chỉ biết nhếch mép cười, không nói thêm lời
nào.

“Không phải em giận anh đấy chứ?”

Tạ Nam cười nói: “Giận dỗi vô cớ là đặc quyền của các cô bé, em đâu

có dễ giận như thế”.

“Sai rồi, giận hờn là đặc quyền của tất cả phụ nữ, nhất là đối với bạn

trai mình.”

Tạ Nam không nói lại được với anh, đành đổi chủ đề: “Mai anh về

à?”.

“ừ, chuyến bay chiều mai. Hôm nay em ở nhà em à?”

“Anh không có nhà, đương nhiên là em về nhà mình rồi.”

“Có nhớ anh đến nỗi ôm gối chẳng ngủ được không?”

Tạ Nam không chút khách khí: “Xí, anh đừng có cô đơn quá mà

không chịu nổi nhé”.

“Yên tâm, anh là người ưa sạch sẽ mà, hơn thế, anh sẽ giữ thân như

ngọc vì em.” Vu Mục Thành cười nhẹ. Tạ Nam biết rằng mình hoàn toàn
không nói lại được với cáimặt dày và hay trêu ngươi của anh, cô đành im
lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.