Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 252

“Em không bao giờ quen được, Hạng Tân Dương, em chỉ cố gắng bao

dung với anh thôi, tới bây giờ em không chịu nổi nữa rồi.”

Hai người không nói gì thêm trong cả quãng đường dài. về đến nhà họ

Hạng, Đường Lăng Lâm đột nhiên khác hẳn, cô cười cười nói nói, hỏi thăm
bệnh tình sức khỏe của bố chồng, về cuộc sống hằng ngày của bố mẹ, tình
hình kinh doanh của anh chồng chị dâu, việc học hành của hai cháu, hết sức
vui vẻ nói chuyện với mọi người, khi ăn cơm cũng tỏ ra rất hòa hợp. Nhìn
thấy niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt mọi người trong gia đình, anh không
thể không cảm kích sự rộng lượng của vợ mình.

Sau khi ở nhà bố mẹ Hạng Tân Dương hai ngày, họ lại cùng nhau về

nhà Đường Lăng Lâm, anh cố gắng thể hiện, nói chuyện thân thiết với bố
mẹ, chị gái và anh rể cô, ngay cả trò chơi mạt chược vốn không phải là sở
thích của mình nhưng anh vẫn cố gắng tham gia, Đường Lăng Lâm cũng ra
sức thể hiện vẻ ôn hòa ấm áp với chồng, cô ngồi bên cạnh xem anh đánh
bài, mang đồ ăn đêm cho anh. Mãi khuya, khi bố mẹ muốn nghỉ ngơi, họ
mới cáo từ ra về.

Hạng Tân Dương tắm rửa rồi lên giường trước. Trong lúc mơ màng,

Đường Lăng Lâm bước vào, đây quả thật là lần đầu tiên sau khi cãi nhau,
cô không ngủ ở phòng khác. Thấy Lăng Lâm lên giường, anh kéo chăn đắp
lên người cô, cô vòng tay ôm lấy eo chồng mình, không biết thầm thì điều
gì, Hạng Tân Dương nói khẽ: “Không còn sớm nữa, em ngủ đi”.

Cánh tay đang ôm lấy anh đột nhiên thu lại. Anh hơi sững ra, không

biết bản thân lại làm gì khiến cô giận, hỏi: “Sao vậy?”.

“Những lời em nói, anh không để ý sao?”

mệt quá, không để ý, em vừa nói gì?”

“Chúng ta... sinh em bé nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.