Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 250

Cuộc chiến tranh lạnh giữa anh và Đường Lăng Lâm kéo dài tới

tậnĐường Lăng Lâm dường như cố tình tránh mặt anh. Kết thúc trận cãi vã
đó, ngay hôm sau cô bay thẳng về chi nhánh công ty ở ngoại tỉnh, cho tới
trước 30 Tết một ngày mới quay về. Hai người gặp nhau ở công ty, nhưng
họ chỉ nói chuyện công việc, ít nhất thì vẫn giữ được hòa khí trước mặt
nhân viên, về đến nhà, ai vào phòng nấy, Đường Lăng Lâm chỉ trả lời ngắn
gọn những câu hỏi của anh, cơ hồ không có ý muốn làm lành với anh.

30 Tết, họ không thể trốn được việc cùng về gặp bố mẹ hai bên.

Hạng Tân Dương lái xe, Đường Lăng Lâm ngồi bên ghế lái phụ với vẻ

im lặng, không nói gì. Tiếng dương cầm của Richard Clayderman vẫn vang
lên trong xe, bản nhạc nhẹ nhàng êm ả càng khiến cho bầu không khí giữa
hai người thêm căng thẳng. Đường Lăng Lâm đột nhiên đưa tay lấy chiếc
CD ra, cười mỉa mai: “Giai điệu cũ mèm như vậy, nói theo cách của Lưu
Thi Côn thì anh ta cũng chỉthuộc dạng nghiệp dư thôi, công trạng lớn nhất
là phổ cập được đàn dương cầm tới Trung Quốc, chả nhẽ anh nghe bảy năm
nay rồi mà không thấy chán sao?”.

Hạng Tân Dương bình thản đáp: “Mồi người có một sở thích riêng,

anh không quan trọng trình độ của ông ấy, chỉ là quen nghe tiếng đàn của
ông ấy rồi”.

“Thói quen này có liên quan tới ai đó không?”

Đương nhiên, Đường Lăng Lâm nói không sai. Hạng Tân Dương vốn

chẳng phải là người thích âm nhạc, anh nghe Richard Clayderman vì Tạ
Nam.

Tạ Nam đã từng rất hào hứng kể cho anh nghe những kỷ niệm học đàn

thời thơ ấu: “Lúc đó Richard được xem như mốt của Trung Quốc. Thấy ông
ấy trên ti vi, mẹ em rất đỗi kinh ngạc cho đó là người trời, mẹ nói đây là
tiếng đàn hay nhất trong cuộc đời mẹ đã từng nghe. Từ lúc mới sinh ra em,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.