Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 249

“Vâng, tiếng mưa rơi dễ ru em ngủ lắm.”

Bước trên con phố không một khuôn mặt quen thuộc, được nghe tiếng

đàn của người yêu, được trò chuyện với người yêu, Vu Mục Thành cảm
thấy vô cùng hạnh phúc. Song, anh không làm thế nào được với thói quen
thích lên giường đi ngủ rất sớm như trẻ con của cô, nên đành dặn dò cô nhớ
đóng cửa cẩn thận.

Tạ Nam quả thực có chút buồn ngủ, nhưng bây giờ côcũng không thể

ngủ say được. Cô đến bên cửa kính, ánh mắt hướng ra khu vườn trước nhà.
Cơn gió lạnh ngoài kia đang vô tình thổi vào màn mưa mịt mùng.

Bó hoa uất kim hương đỏ rực vẫn ngoan ngoãn nằm im trên bàn trà.

Không biết vì sao, khi tan ca cô lại tiện tay mang nó xuống lầu, cho tới khi
lấy chìa khóa mở cửa xe mới nhận ra điều đó, nên đành mang theo về nhà.

Tạ Nam quay đầu nhìn, những đóa hoa kiều diễm kia như đang tô

thêm chút màu sắc ấm áp cho căn phòng quá đỗi tĩnh lặng và yên ắng này.
Cô nghĩ, quả thực đáng tiếc, đóa hoa tươi tắn nhường ấy cũng chỉ có thể
buồn bã chơ vơ nằm đó. Cả khu vườn vẫn chìm đắm trong màn mưa dai
dẳng không dứt, mang theo cái hoang lạnh khiến cô rùng mình. Cô thầm
tính toán, mùa xuân đến nhất định phải dành chút thời gian cho việc trồng
các loại hoa cỏ vào đó mới được.

Quay lại ngồi trên ghế sofa, Tạ Nam nhìn ti vi mà tâm hồn lơ đãng, cô

do dự, mình có nên tìm số của Hạng Tân Dương mà Cao Như Băng đã cho,
gọi và nói với anh rằng hãy dừng lại tất cả những việc làm vô nghĩa này
hay không? Nhưng rồi nghĩ tới người vợ mạnh mẽ Đường Lăng Lâm của
anh, cô thực sự muốn co người lại, không muốn tìm thêm rắc rối cho mình
nữa. Hạng Tân Dương ngồi trong xe hút thuốc, anh đang dừng nơi đối diện
với chồ đỗ xe của Tạ Nam. Mưa phùn dày đặc mặc sức tạt vào cửa kính của
xe, cách một màn nước mờ ảo, anh chỉ có thể nhìn thấy những vệt sáng yếu
ót hắt ra từ phía nhà cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.