Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 256

năm mới, có cả tin nhắn của Đường Lăng Lâm xin anh trả lời, anh hơi xấu
hổ, tiện tay xóa đi, đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của Cao Như Băng, vội
vàng mở ra, tin nhắn rất đơn giản: Nhận được thì liên lạc lại, gấp!

Tim anh bỗng đập thình thịch, chỉ lo Tạ Nam xảy ra chuyện gì, vội

vàng đi ra một góc gọi lại cho Cao Như Băng.

Cao Như Băng giận dữ nói: “Anh làm cái trò gì thế Hạng Tân Dương,

lớn thế rồi còn chơi trò trốn tìm, có biết bà vợ yêu quý của anh gọi điện đòi
Tạ Nam giao nộp anh ra không?”.

Hạng Tân Dương hết sức kinh ngạc, không ngờ Đường Lăng Lâm lại

tìm đến Tạ Nam, cô vốn là người rất lý trí, nhưng nghĩ lại thì gần đây cô
liên tục cáu giận, dường như có gì đó bất thường, anh đành ngượng ngùng
nói câu xinlỗi: “Xin lỗi, Như Băng, Nam Nam... cô ấy không sao chứ?”.

“Hai người nhà anh ăn thịt người ta như thế mà đòi không sao à, ai đời

lại đi bắt nạt người ta khốn khổ như vậy?” Giọng một người đàn ông đang
nói với Cao Như Băng vọng lại qua điện thoại, “Bình tĩnh, có gì từ từ nói”,
một lát sau, ngữ điệu của cô chậm hơn, “Hạng Tân Dương, anh quên lúc
đầu anh nói gì với em rồi sao?”.

Hạng Tân Dương sao có thể quên được chứ.

Bảy năm trước, khi chia tay với Tạ Nam, Hạng Tân Dương đã không

hề để ý đến nước mắt và sự van nài của cô, anh dứt khoát bỏ tay cô ra,
bước thẳng không quay đầu lại.

Mọi người trong nhà bắt đầu rục rịch chuẩn bị cho hôn lễ, Hạng Tân

Dương lại chẳng chút mảy may quan tâm, chốc chốc lại liếc nhìn điện
thoại, song cứ mặc cho cái số quen thuộc kia nhấp nháy từng hồi không dứt
mà không buồn bắt máy. Anh hoàn toàn không để ý đến cặp mắt ngạc nhiên
của Đường Lăng Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.