Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 259

em”. Cô cười như không có chuyện gì, rồi lấy chiếc thẻ ra, đặt trước mặt
anh, “Trong thẻ có hơn ba mươi vạn, anh đi đưa cho cô ấy, trả hết phần tiền
nhà còn lại, dư bao nhiêu để cho cô ấy. Một sinh viên gia cảnh bình thường,
không thích hợp mang gánh nặng như vậy. Sau này, em hy vọng cô ấy là
một trang giấy đã được lật qua, chúng ta không bao giờ nhắc tới cô ấy
nữa”. Hạng Tân Dương bất giác nhìn chằm chằm vào người con gái tỏ ra
già dặn hơn tuổi đang đứng trước mặt mình, không phải bởi ba mươi vạn,
mà vì cô làm việc quá quyết đoán và lạnh lùng, anh nói: “Em mang về đi,
cô ấy không cần số tiền này đâu”.

“Em không có ý dùng tiền của mình để hạ thấp cô ấy, nếu không em

đã đưa thẻ khi đến tìm cô ấy rồi.”

“Em tìm cô ấy sao?” Hạng Tân Dương kinh ngạc, nhớ tới việc Tạ

Nam đột nhiên không gọi điện cho mình nữa, nói tiếp: “Em đã nói gì với cô
ấy?”.

Đường Lăng Lâm ôn tồn trả lời: “Anh yên tâm, trước mắt, em không

có ý làm khó cô ấy, chỉ khuyên cô ấy nên chấp nhận hiện thực, cô ấy cũng
đã bình tĩnh lại rồi. Theo như em biết, anh vẫn đều đặn gửi tiền vào tài
khoản trả nợ hằng tháng, tiền của anh anh tiêu, em không ngạc nhiên.
Nhưng em nghĩ, chúng ta sắp kết hôn rồi, tiếp tục làm như vậy sẽ không
hay cho cả ba người. Anh cứ trực tiếp đi trả hết số tiền nợ này đi, nếu thấy
áy náy về khoản tiền đó thì sau này có tiền trả lại cho em”.

Hạng Tân Dương chỉ có thể thừa nhận, cô rất có năng lực trong xử lý

công việc nhưng dường như lại thoáng hơn so với anh dự đoán. Suy nghĩ
kỹ trước sau, cuối cùng anh cầm thẻ lên, đi làm thủ tục trả tiền. Thế nhưng,
nhân viênngân hàng báo cho anh, có người mang hợp đồng mua nhà đến
đổi tài khoản trả góp rồi. Hạng Tân Dương vô cùng ngạc nhiên, vội vàng
gọi vào số di động của Tạ Nam, số điện thoại quen thuộc kia giờ cũng
không cò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.