Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 260

Anh đành phải đến tìm Cao Như Băng.

Cao Như Băng có chút mất kiên nhẫn: “Em không giúp anh được, mồi

khi cô ấy làm chuyện ngốc nghếch thì không ai có thể quản được, cô ấy
vốn không muốn nhận họp đồng mua nhà. Lúc nhận được thông báo giao
nhà, em lại cố đưa cô ấy đi, cô ấy mới chịu nhận nhà. Khi về cô ấy ốm nặng
một trận, thế mà vẫn cố đi ngân hàng thay đổi mã tài khoản. Bố mẹ cô ấy
đến trường thăm, em đã nói với hai bác tình hình rồi, trước mắt hai bác sẽ
giúp cô ấy trả nợ. Nếu anh muốn tốt cho cô ấy, thì từ giờ trở đi đừng xuất
hiện trước mặt cô ấy nữa”.

Hạng Tân Dương đã từng tới nhà Tạ Nam, biết bố mẹ cô chỉ là nhân

viên làm công ở thành phố nhỏ, họ sống trong một khu tập thể rất bé, tuy
nhà cửa sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, nhưng đồ đạc lại vô cùng đơn giản, gia
cảnh bình thường. Anh nghĩ, đặt gánh nặng lớn như vậy lên đôi vai họ, quả
thật hổ thẹn với tình yêu thương chào đón mà họ đã dành cho mình.

Ngập ngừng giây lát, anh hỏi thêm: “Nam Nam giờ thếnào rồi?”.

“Còn có thể thế nào nữa? Chỉ đành cố gắng lên lớp nghe giảng, cố mà

sống. Những lời đồn đại vô tình đại loại như ‘mười hai giờ, nàng Lọ Lem
hiện hình, xe ngựa biến thành bí đỏ rồi’, cô ấy cũng đã nghe quá nhiều rồi.
May là năm cuối, mọi người cũng sắp đường ai nấy đi cả rồi.”

Hạng Tân Dương hoàn toàn chết lặng, tại sao ai đó lại có thể nói ra

những lời lẽ độc ác nhường ấy để công kích Tạ Nam. Cô vốn tính tình ôn
hòa hiền lành, thậm chí còn có chút ngây thơ yếu mềm, không thích tranh
cãi với ai điều gì. Phải chăng do anh đã theo đuổi cô một cách quá phô
trương mà vô tình gợi lên sự đố kỵ của người khác. Cũng chính bởi vậy, họ
vừa chia tay, những ngọt ngào âu yếm kia nghiễm nhiên trở thành trò cười
trong mắt mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.