Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 273

trêu chọc khó hiểu. Anh thích chọc cho cô xù lông rồi mới hì hụi dỗ dành
để làm niềm vui cho mình. Nếu cô giận thật không thèm để ý đến anh, anh
lại đến chọc ghẹo, dồ dành cô. Vốn cô không phải là người có khiếu hài
hước, nên Tạ Nam luôn thắc mắc anh đang nghiêm túc hay đùa cợt, hoặc là
giả vờ đùa để nói lời thật.

Lúc này, cô ngước mắt nhìn lên, Vu Mục Thành đứng trước cửa sổ,

đang quay đầu lại nhìn, tâm trạng rất thoải mái.

“Đương nhiên là có chứ, ngay từ đầu em đã nói rồi.” Cô ăn nốt miếng

bánh mỳ trên tay, rồi uống hết cốc sữa, nói: “Em đi trước đây, tạm biệt”.

Tạ Nam cầm sổ tay, lưng đeo túi, lại xách theo một túi vải đựng quần

áo của mình, dáng điệu vội vàng thay giày đi ra cửa. Một lát sau, Vu Mục
Thành có thể nhìn thấy cô ra khỏi . Khi cô đi eo lưng thẳng, bước chân sải
dài, tóc bay theo gió, dáng vẻ rất thoải mái. Vu Mục Thành dựa vào cửa sổ
dõi theo, khóe miệng khẽ cười, nhớ lại câu nói cứng cỏi lúc đầu của cô:
“Tôi hai mươi tám tuổi rồi, không có thời gian mà lãng phí, mục đích có
bạn trai là phải tính đến chuyện kết hôn”. Gần đây anh hay chọc giận cô,
một mặt để cho tính thích chọc quậy của mình có đất dụng, thích thú nhìn
cô tự đấu tranh với bản thân; mặt khác, anh muốn biết sự lạnh lùng của cô
có thể kiên trì tới mức độ nào. Mình là gì trong mắt cô ấy, chỉ là một đối
tượng kết hôn tốt thôi sao?

Nghĩ tới đây, Vu Mục Thành không nén được cười. Anh phát hiện, thì

ra cái tật hay bối rối kia cũng có thể lây truyền được, bản thân anh luôn tự
phụ thoải mái, chưa từng do dự vì tình cảm, ấy vậy mà bây giờ cố nhiên lại
cảm thấy bối rối.

Tạ Nam lao vào công ty quẹt thẻ, đang định vào phòng Tài vụ thì bị A

May bất chợt kéo lại, ra khỏi quầy nhìn chiếc túi cô đeo trên vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.