Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 289

Em cũng luôn cho rằng

Trạm tới mới là trạm dừng của anh

Anh đứng đợi ở lối ra

Trở về trên chuyến xe cuối cùng

Chuyến tàu điện ngầm. ”

Bài hát ấy Tạ Nam đã nghe, có điều hôm nay đài phát phiên bản Jazz,

tiết tấu không khóc lóc oán thán như bản cô đã từng nghe. Bức thư sau của
thính giả gửi tới không phải là những thắc mắc tình cảm nam nữ, đọc một
đoạn thư, nói lên những dư vị của sự chân thành... rồi lại phát một bản tình
ca bi thương da diết.

Tạ Nam lần đầu tiên nghe chương trình này, và cô thực sự cảm thấy kỳ

diệu, biết bao người trong thành phố đang sung sướng và cuồng dại với tình
yêu, mồi ngày lại viết nên những câu chuyện tình yêu không giống nhau,
dưới ánh dương này đâu có nhiều chuyện mới mẻ như thế. Bất kể họ là nam
hay nữ thì những câu chuyện kia đều không hề mới mẻ, nhưng nó lại khiến
cho người ta xúc động bởiít nhiều cũng giống với những tâm sự riêng tư
nhất trong lòng mỗi con người.

Con người ta cũng giống như cốc rượu vậy, dường như mọi phiền

muộn trăn trở đều có thể tự giải thoát được. Tạ Nam hạ cửa kính, để gió
lạnh thổi vào mặt, dần dần bình tĩnh trở lại. Tạ Nam nghĩ, có lẽ mình đã
quá khắt khe với bản thân rồi, cô bèn lấy tinh thần, lái xe theo đường về
nhà.

về đến nhà, Tạ Nam đứng bên cầu thang chào Vu Mục Thành đang ở

trên phòng đọc sách, sau đó về phòng tắm rửa. Đứng trong phòng tắm, cô
ngửa mặt rất lâu, để dòng nước nóng giội thẳng vào mặt, nhưng dòng nước
ấy cũng không thể gột đi những suy nghĩ hồn loạn trong đầu. Tạ Nam thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.