Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 351

quyết định rút điện thoại gọi cho Tạ Nam.

Vừa lái xe đến quán cà phê bên sông, Tạ Nam đã nhìn thấy chiếc

BMW của Vu Mục Thành đồ ven đường, cô có chút kinh ngạc. Hạng Tân
Dương bước xuống từ xe của mình, hất cằm ra hiệu cho cô. Cô nhìn sang,
thấy Vu Mục Thành và một cô gái đang ngồi đối diện nhau trong quán.

“Tân Dương, không cần phải cố ý gọi em ra đây để nhìn thấy việc

này.” Cô chau mày khẽ nói, vội vàng quay người chuẩn bị lên xe, trong
lòng không muốn để Vu Mục Thành nhìn thấy mình, sợ anh hiểu nhầm cô
đi theo thăm dò mình, không ngờ Hạng Tân Dương cũng lên xe theo cô.

“Đi thôi, anh có vài điều muốn nói với em, chúng ta ra chỗ khác nói.”

Tạ Nam hoàn toàn không biết làm thế nào, đành ngồi lên xe khởi động

máySuy nghĩ giây lát rồi cô đưa tay lái xe dọc theo con đường đang tấp nập
xe cộ đi lại, hướng thẳng về phía trước. Hạng Tân Dương thầm khâm phục
cách lái xe khéo léo và thành thục của cô.

“Trước kia mồi lần anh dạy em lái xe, em đều nói rất sợ nhìn thấy

cảnh người xe tấp nập.”

Tạ Nam khẽ mỉm cười, quả thực, cô biết lái xe là do Hạng Tân Dương

dạy. Lúc mới học, cô luôn sợ hãi, chỉ dám lái một lúc trên con đường ở khu
nhà ven hồ vào buổi tối, khi ấy con đường vắng tanh, vô cùng thích hợp với
việc tập lái xe. Hạng Tân Dương hay khen cô nắm bắt nhanh, cổ vũ cô lái
xe vào khu phố chính, nhưng cô luôn kiên quyết chối từ. Mãi tới khi lấy
được bằng lái rồi, cô vẫn còn chút hoảng sợ không dám một mình lái xe
chứ đừng nói tới việc vào khu phố đông người. Sau khi chia tay với Hạng
Tân Dương, Tạ Nam lại càng không dám chạm vào vô lăng.

Tốt nghiệp rồi, cô xin vào làm ở vị trí thu ngân có chế độ đãi ngộ

tương đối cao, điều kiện của họ đưa ra phải có bằng lái xe. Cô đánh liều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.