Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 352

giao bằng lái ra, nói đã có hơn hai năm kinh nghiệm lái, chính vì vậy đã
được nhận vào làm ở vị trí đó.

Lần đầu tiên một mình lái xe của công ty tới ngân hàng, Tạ Nam dè

dặt đưa chìa khóa vào ổ, mãi lâu sau mới dám khởi động xe, cố gắng nhớ
lại từng chi tiết và thao tác đã được dạy khi học ở trường dạy lái xe, nhưng
lúc đó trong đầu cô hoàn toàn lại là những lời dặn dò của Hạng Tân Dương.

“Thả lỏng ra, tay cầm cần số, rồi khẽ phanh tay.”

“Đừng đạp bàn đạp lâu quá.”

“Sau khi dừng xe phải nhớ kéo phanh tay lại.”

“Không, không, dù thế nào cũng phải nhớ không bao giờ được tăng

tốc đột ngột như vậy.”

Cuối cùng Tạ Nam cũng lấy được dũng khí khởi động xe. Trong đoạn

đường lái xe đầu tiên, tinh thần cô hết sức căng thẳng, mồ hôi túa ra thấm
ướt quần áo, cho tới khi đến ngân hàng, bước xuống xe, chân tay cô đã
nhũn hết cả, không ngờ lúc ấy lại gặp Từ Yến, cảm giác hối hận vì nhận
công việc này lóe lên trong đầu cô.

Nhưng chẳng bao lâu, cô đã quen dần, có thể tự mình lái xe tới bất cứ

đâu, cũng có thể đàng hoàng đối mặt với Từ Yến. Tạ Nam nghĩ, khả năng
của con người muốn phát huy được cũng phải có một thời gian được
khuyến khích rèn luyện.

“Sao có thể sợ nữa chứ? Em đâu còn là cô gái hai mươi mốt tuổi, Tân

Dương.”

“ừ, đúng vậy, anhĩ nhiên anh biết, bây giờ emđã hai mươi tám, còn

anh cũng ba mươi mốt rồi.” Nói đến tuổi tác của hai người, ánh mắt Hạng
Tân Dương lộ rõ vẻ dịu dàng, anh thở dài, “Chóp mắt đã qua chừng ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.