Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 354

bằng ánh mắt phẫn nộ, gằn giọng từng tiếng: “Anh dựa vào cái gì mà nói
với em những điều này?”.

“Xin lỗi, anh...”

Tạ Nam giơ tay ngăn anh lại, rồi chống tay vào bàn đứng dậy: “Anh

muốn em phải thế nào, phải xông vào quán cà phê đối chất họ ư? Không,
Tân Dương, trước kia, khi Từ Yến bóng gió xa xôi với em về chuyện của
anh, em không chất vấn anh, bởi vì lúc đó em tin anh, và em lựachọn niềm
tin tưởng hoàn toàn vào anh. Tuy niềm tin ấy có vẻ hơi ngốc nghếch mù
quáng, nhưng kết cục thì vẫn như nhau, chất vấn cũng chẳng khác nào biết
kết quả sớm hơn m

“Từ Yến đã nói gì với em?”

Tạ Nam lắc đầu nói: “Việc đã qua không nói lại nữa. Đến Vu Mục

Thành, em cũng không muốn hỏi anh ấy. Anh ấy luôn xử lý mọi việc rất rõ
ràng, nếu việc gì anh ấy chưa chủ động nói với em, em cũng không chủ
động hỏi anh ấy. Nhưng em sẽ đối với anh ấy bằng tấm lòng chân thành,
em tin sau khi lựa chọn, anh ấy cũng sẽ chân thành với em”.

“Thế còn sự lựa chọn của em? Nam Nam, em chuẩn bị đợi anh ấy

chọn xong rồi đón nhận ư? Giống như với anh trước kia?”

“Nếu không thì làm thế nào? Nếu đã không giữ được thì em cũng

chẳng lãng phí thời gian cứu vãn. Đây có thể coi là bài học mà cuộc sống
đã dạy cho em, sau này xin anh đừng nói với em những việc như thế nữa.”

Tạ Nam đột nhiên quay người, vấp phải thành ghế, cô khẽ chao đảo

nhưng không để Hạng Tân Dương kịp đỡ đã đứng vững lại, vội vàng đi ra
bãi đồ xe và nổ máy. Tạ Nam lái xe về tiểu khu, chỉ cảm thấy mình đã mệt
tới mứckhông thể tiếp tục chống đỡ được, dường như vừa rồi cô không
phải lái xe trong thành phố mà là chạy marathon về vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.