Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 355

Cô lê từng bước lên tầng bốn, tiện tay bật ti vi, gieo mình xuống chiếc

sofa. Giờ cô mới nhớ ban nãy mình quên không về nhà lấy quần áo, song
lại chẳng muốn cử động nữa. Trên màn hình đang phát phim cổ trang võ
hiệp, một đám nam nữ hò hét đấu đá, cô không thích những thể loại này
nhưng cũng chẳng buồn đưa tay với điều khiển để chuyển kênh khác.

Dường như lúc này mọi thứ trong lòng Tạ Nam đang rối tung cả lên,

các suy nghĩ lần lượt nối tiếp nhau ùa tới, những câu nói của Từ Yến và
Hạng Tân Dương cứ vang vọng bên tai, cảnh Vu Mục Thành và cô gái trẻ
kia đang cười nói cứ hiện rõ trước mắt. Bất chợt, cô chỉ cảm thấy nhịp tim
mình lúc nhanh lúc chậm, thực sự có chút quá tải so với sức chịu đựng của
mình.

Cô ngồi ngây ra, cho đến lúc chân tê cứng lại mới thay đổi tư thế ngồi

khác. Nhớ đến lời nói của Như Băng, ngâm mình trong nước nóng có thể
giảm bót áp lực nên cô quyết định thử xem sao, ít ra cũng hơn là ngồi ngây
ra như thế này.

Từ trước tới nay, Tạ Nam chỉ toàn tắm bằng vòi hoasen, chưa bao giờ

dùng đến bồn tắm trong phòng tắm lớn. Cô đi vào đó, mở vòi cho bồn đầy
nước, cởi bỏ quần áo, từ từ ngâm mình vào nước ấm, sau đó khẽ thở ra một
tiếng, yên lặng nhắm mắt trong tư thế nửa nằm nửa ngồi.

Từng ký ức được lật giở lại, cô cho rằng vết thương xưa đã lành, điều

còn sót lại chỉ là sẹo mà thôi. Cô cũng chẳng có thói quen gặm nh vết
thương lòng, chỉ cần không động vào nó thì dường như sẽ không cảm thấy
được sự tồn tại của nó, nhưng bị người khác bắt phải chạm vào thế này lại
khiến cô đau đớn hơn.

Kỳ nghỉ hè năm thứ ba đại học, Hạng Tân Dương lái xe đưa cô về nhà,

lần đầu tiên gặp bố mẹ cô. Bố mẹ cô lúc này mới biết hai người yêu nhau.
Tuy hơi ngạc nhiên, nhưng anh chàng Hạng Tân Dương đứng trước mặt họ
tỏ rõ là một thanh niên đẹp trai lại lịch sự lễ phép, luôn nhìn Tạ Nam với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.