Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 362

“Đúng rồi, mẹ em có nghiêm khắc với em không? Anh thấy một bà

mẹ nghiêm khắc nếu không đào tạo ra được những đứa con ngỗ ngược thì
sẽ là những đứa con nhút nhát như em.”

“Mẹ em nghiêm lắm, nhưng bố lại rất chiều em, nếu mẹ muốn đánh

em thì bao giờ bố cũng đứng ra bênh vực.”

“Hóa ra là như vậy, cho nên em mới cố chấp thế này”, Vu Mục Thành

nói vẻ nửa đùa nửa thật. Tạ Nam lườm anh một cái, anh bật cười, nhẹ
nhàng đưa tay thử độ nóng của nước, nói: “Nước lạnh cả rồi, em dậy ngay
đi”.

“Anh cho em mượn quần áo ngủ, em quên không mang quần áo của

em lên rồi.”

“Tốt, xem em sau này còn muốn ngày nào cũng lôi cả túi quần áo đi đi

về về nữa không?”

Tạ Nam cắn môi không thèm để ý tới anh, rồi đắm mình sâu hơn một

chút vào trong nước.

Vu Mục Thành kéo chiếc khăn tắm ra, tỏ ý bảo cô đứng dậy. Tạ Nam

vẫn ở nguyên đó, nghiêng đầu nhìn anh. Anhcười ranh mãnh, giơ tay nắm
chặt lấy cánh tay cô lôi lên. Vu Mục Thành đang định lấy khăn tắm bao lấy
cô, cô đã mạnh bạo lao thẳng vào vòng tay anh, để cho tấm thân ướt sũng
của mình làm ướt hết chiếc sơ mi của anh. Vu Mục Thành bỏ chiếc khăn
tắm xuống, ôm lấy cô, nói: “Đây là em muốn trêu anh đấy nhé, đừng trách
anh”.

Tạ Nam không nói gì, chỉ ôm chặt lấy anh, hôn lên môi anh, với một

tâm trạng khó tả trong lòng. Hiếm khi cô có những lúc chủ động bạo dạn
như thế này, nhưng chỉ khi chủ động biểu lộ với anh một cách khác thường
như thế mới khiến cô cảm nhận rõ ràng sự gắn kết giữa hai người là có thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.