Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 425

chuyển sang nũng nịu, hoàn toàn khác với vẻ nghiêm trang trong phòng
họp hồi chiều: “Vâng, em biết rồi”.

Đương nhiên Tạ Nam biết Kevin là tên tiếng Anh của Vu Mục Thành,

cô cảm thấy có chút tiến thoái lưỡng nan, đang định bỏ đi thì Chu Lệ Sa tắt
máy quay lưng lại: “À, cô Tạ đấy à, cô chưa về sao?”.

“Vâng, chào cô Chu, tôi đang định về.”

Cô đành phải bước tới đổ bã trà và rửa chiếc ấm, rồi lịch sự gật đầu

chào Chu Lệ Sa để đi ra, không ngờ Chu Lệ Sa lại nói: “Lần trước ở nhà
Kevin, lúc đó tôi cũng hơi quá lời, xin lỗi cô nhé”.

“À chuyện nhỏ ấy mà, đã qua lâu rồi, có gì đâu, tôi quên rồi.”

“Cũng thật là tình cờ, không ngờ lại gặp hàng xóm của anh ấy ở đây,

tôi cũng vừa hẹn anh ấy tối mai cùng ăn cơm.”

Tạ Nam cười nhẹ: “Đúng vậy, tình cờ quá, giờ tôi có chút việc phải đi,

chúc hai người ăn uống vui vẻ nhé”.

Đi vào thang máy nụ cười xã giao trên miệng Tạ Nam cũng tan biến.

Khuôn mặt cô bây giờ chẳng khác nào khuôn mặt của những thanh niên
nam nữ về nhà muộn đang đứng trong thang máy, vừa mệt mỏi vừa vô hồn.
Cônhìn vào những con số thay đổi liên tục trên điều khiển thang máy và
nghĩ: Như thế này mới hay chứ, cứ đứng vào giữa một đám người không
quen biết, chẳng cần phải nặn ra một nụ cười lịch thiệp với ai làm gì.

Thang máy xuống hầm để xe, mọi người lặng lẽ đi đến chỗ đậu xe của

mình, khởi động xe lần lượt nối đuôi nhau đi ra. Tạ Nam cũng nối vào dòng
xe đó, rồi nhanh chóng rẽ sang một con đường tương đối yên tĩnh, dừng xe
lại bên đường và gục đầu xuống vô lăng, thả lỏng mình nghĩ ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.