Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 426

Cô thật sự thấy vui vì ngày mai sẽ đi công tác, không cần tận mắt

chứng kiến cảnh Vu Mục Thành lái xe đến công ty đón người bạn gái cũ đi
ăn cơm mà khó chịu.

Cô đương nhiên còn nhớ lời nói của Như Băng, chẳng có bà vợ hay cô

bạn gái nào lại không ghét người cũ của người yêu mình cả, nhưng lúc này
cô còn chẳng cố mà ghét người đó được nữa, chỉ có một nỗi cay đắng và
tuyệt vọng đang xâm chiếm trái tim cô. Hay là mình chỉ bước qua một
khoảng cách mong manh nữa thôi là trở thành người yêu cũ rồi, cô buồn bã
nghĩ.

Cứ như vậy một lúc lâu, Tạ Nam uể oải co duỗi cánh tay đã tê cứng,

quyết định tốt nhất vẫn nên về nhà, dọn dẹp đồ đạc rồi uống viên thuốc ngủ
để ép giấc ngủ đến, bởi ngày mai sẽ phải lái xe đồng hồ. Cô bồng thấyghét
cái công việc ngày nào cũng như ngày nào chẳng có chút gì thay đổi này.
Nhưng nghĩ kỹ một chút, cũng may có công việc để chiếm cứ phần lớn thời
gian của cô, chứ không thì cô sẽ là người đầu tiên phát điên lên mất.

Mặt trời đã lặn hẳn nhưng ráng chiều vẫn còn chiếu sáng, ánh vàng

nhạt rải lên con đường thẳng tắp trước mặt, phía chân trời đằng xa những
làn mây trôi mang theo một màu đỏ tím của trời chiều.

Tạ Nam lái xe về và đỗ vào bãi đậu, theo thói quen cô lại nhìn sang

bãi đậu xe tòa nhà bên cạnh, vẫn không thấy chiếc BMW X5 đâu cả, chỉ có
một chiếc Volvo hiệu S80 màu đỏ đỗ ở đó. Cô thở dài một tiếng lặng lẽ,
khóa cửa xe lại, đang định đi về nhà thì có tiếng người chào cô đằng sau.

“Chào cô, Tạ Nam.”

Tạ Nam quay người lại, Đường Lăng Lâm từ chiếc xe đỏ bước xuống,

đi về phía cô.

Tạ Nam chán ngán nhìn Lăng Lâm, trong lòng bức bối chỉ muốn hét

lên: Tại sao lại cứ phải vào ngày hôm nay? Vào lúc này? Nhưng Đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.