Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 457

Ảnh mắt Tạ Nam vẫn nhìn vô định, nhưng lại chẳng muốn tranh cãi

chuyện này nữa: “Em đói rồi, mình đi xuống nấu ăn đi”.

Vu Mục Thành không buông tay ra: “Muộn thế này rồi, không nấu gì

nữa, anh đưa em ra ngoài ăn”.

Hai người đều không muốn đi xa, Vu Mục Thành đưa Tạ Nam đến

một nhà hàng dân dã gần ngoại ô. Dạo này không hiểu sao những nhà hàng
dân dã lại đang là điểm đến “hot” của thành phố. Những nhà hàng này cố
gắng bài trí theo lối giản dị nhất, trước nhà treo những chiếc đèn lồng lớn,
tất cả phục vụ đều mặc váy hoa, trên tường treo những dây bắp ngô già và
ót đỏ khô, còn bàn ghế thì toàn loại cổ in hình Bát tiên quá hải và ghế dựa.

Tạ Nam không có hứng thú lắm, nỗi mệt nhọc tích tụ mấy ngày liền

bây giờ mới thấm, cô ăn gì cũng thấy đắng miệng không ngon. Nhưng câu
nói của Vu Mục Thành vẫn làm cô phải nhướng mày lên suy nghĩ.

“Anh thấy em mệt mỏi lắm rồi đấy, không thấy ngon miệng cũng phải

bắt mình ăn nhiều một chút, ăn xong rồi về thu dọn quần áo, ngày mai đi
Hàng Châu với anh.”

“Không được, em đã nói với cậu môi giới Tiểu Vương rồi, mấy ngày

nay em ở nhà đợi cậu ấy đưa người mua nhà đến. Cậu ấy nói là biết một
người đang rất muốn mua nhà ở tòa Uất Kim Hương, cậu ấy sẽ liên lạc với
người đó ngay.”

“Em thật sự muốn bán à? Hay là bán cho anh vậy.”

Tạ Nam lại cắn môi, cúi đầu không nói.

“Ái dà, em lại còn chọn lựa người mua nữa cơ à?” Vu Mục Thành hết

cách đối phó, “Anh không có ý gì đâu, chỉ muốn giúp em bớt việc đi thôi.
Mà theo anh, nếu trong lòng em đã dứt khoát rồi, thì có bán căn hộ đó hay
không cũng chẳng có gì quan trọng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.