Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 455

cô không nhớ có lần nào mình đã chụp tấm ảnh này tặng cho Vu Mục
Thành.

Tấm ảnh ấy là Vu Mục Thành lên mạng đọc bài báo kia rồi down

xuống chỉnh sửa và in ra. Anh luôn để nó trong ví của mình, lúc này anh
chẳng định giải thích gì, chỉ cười nhẹ và nói: “Em có cảm động không?
Anh thường lôi nó ra ngắm nghía một mình”.

Tạ Nam đỏ mặt, làm ra vẻ đang nhìn tấm vé, chẳng nói chẳng rằng.

“Anh kể tiếp với em nhé, sáng nay anh nhờ thư ký đặt hai vé đi Hàng

Châu, định chiều nay về sẽ làm hòa với em, rồi không cần biết em có đồng
ý hay không, quyết sẽ lô đi Hàng Châu gặp bố mẹ anh.”

Tạ Nam nghe thấy cụm từ “gặp bố mẹ anh” mà sợ hãi, cô nghi hoặc

nhìn Vu Mục Thành, anh cười nói: “Chính em cũng đã nói rồi, chúng ta đến
với nhau với mục đích nghiêm túc là sẽ tiến đến hôn nhân, bây giờ em
không thể bỏ mặc anh mà không có trách nhiệm được”.

“Đừng có bịp bợm nhé, chính anh đang định bỏ đi cơ mà.”

Vu Mục Thành đành nhận: “Thôi được, anh khai nốt, lúc nãy anh giận

quá mất khôn, cho rằng em định bán nhà bỏ đi mất hút không để tâm gì đến
anh nữa”.

Tạ Nam vùi đầu vào lòng anh không nói gì, Vu Mục Thành vẫn vuốt

ve mái tóc cô, quyết định nói rõ ý định của mình: “Anh thấy mình vẫn nên
khai hết thì hơn, anh đã tính sẵn rồi. Tối qua anh đã ăn cơm tối cùng cô bạn
gái cũ Chu Lệ Sa, em nghe rõ nhé, anh chỉ ăn cơm thôi. Ăn xong anh mới
biết cô ấy đi công tác lần này là đến làm việc bên công ty em, không những
đã chạm mặt em, mà còn nói cho em biết anh mời cô ấy ăn cơm. Hôm qua
gọi điện cho em, em lại chẳng nói gì về điều đó. Anh nghĩ rằng em đang
hiểu lầm anh, không muốn nghe anh giải thích gì nữa mà tức giận bán nhà
đi luôn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.