Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 462

say trong tiếng rên khẽ, cô đã thốt tên anh, và ba chữ nhanh chóng quẩn
quanh bên tai anh.

“Em yêu anh.”

Khi Tạ Nam cùng Vu Mục Thành lên máy bay đi Hàng Châu, Hạng

Tân Dương cũng nhận được một cuộc điện thoại.

“Chào ông Hạng, tôi họ Vương, bên phòng môi giới của ban quản lý

tiểu khu bên hồ. Tôi đã tra được điện thoại của ông để lại, như tôi biết thì
ông rất quan tâm đến một căn hộ của tòa nhà uất Kim Hương, bây giờ chủ
nhà quyết định rao bán, xin hỏi ông còn có hứng thú với căn hộ đó không?
Chúng ta có thể hẹn thời gian, tôi sẽ đưa ông đi xem.”

Hạng Tân Dương đang ở trong bệnh viện, anh đứng bên cửa sổ tận

cùng của hành lang, đang dịp nghỉ lễ, nhưng người trong bệnh viện lại đông
hơn hẳn ngày thường. Trước mặt anh, từng tốp bác sĩ y tá đi lại, những
bệnh nhân và người nhà tấp nập.

Anh đã đợi cú điện thoại này bảy năm rồi, bây giờ đột nhiên nhận

được nó, anh lại thấy vô cùng bất an.

“Tôi vẫn quan tâm đến, hôm nay có đi xem được

“Chủ nhà đã gọi điện báo là cô ấy đi du lịch rồi, ngày 4 tháng 5 sẽ trở

về, khi nào tới thì đến ban quản lý tìm tôi, tôi sẽ đưa ông đi xem nhà.”

Hạng Tân Dương lập tức gọi điện cho Tạ Nam, chỉ nghe thấy tín hiệu

tắt máy. Anh bỏ điện thoại xuống, quay người nhìn ra cửa sổ. Đây là bệnh
viện trung tâm nơi sầm uất náo nhiệt nhất của thành phố, tòa nhà vừa mới
xây của bệnh viện cao đến hai mươi tư tầng, còn khoa nội ở tầng thứ mười
sáu. Đứng ở đó nhìn ra cửa sổ là một ngã tư náo nhiệt bậc nhất của thành
phố, cây cầu vượt bắc qua ngã tư cũng nườm nượp xe cộ đi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.