Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 72

“Em muốn trồng cây mai ở góc vườn kia, còn bên nàytrồng hoa kim

ngân, ở quê em mỗi mùa nở rộ, hoa kim ngân thơm ngát cả một vùng. ”

“Anh nghe em hết, nhưng phải trồng thêm hoa hồng nữa, như thế sau

này mỗi khi đến lễ Tình nhân, anh chang phải đi mua, có khỉ còn bán được
khối tiền đấy. ”

“Anh sẽ chết chìm trong đống tiền mat, Hạng Tân Dương ”

“Chết chìm trong đống tiền có gì sung sướng đâu, anh muốn chìm

trong trái tỉm em, cả đời ở yên trong đó. ”

Tuổi trẻ thật đáng yêu, những lời yêu đương dù ngô nghê đến mấy

cũng thật trong sáng, không vấy chút bụi trần. Sự ngây thơ trong trắng và
nhiệt tình ấy đều được bày tỏ hoàn toàn không tính toán, có lẽ cả đời này, ta
chỉ có một lần thôi.

Tạ Nam bồng thấy lành lạnh trên má, cô đưa tay xoa, thì ra hai hàng lệ

đã lăn dài tự lúc nào. Từ lâu cô đã không còn khóc nữa, dường như cô cảm
tưởng bản thân đã chẳng còn khả năng khóc nữa. Cô vội vã đưa tay quệt
nước mắt, cũng may, mình chỉ đối diện với một dòng sông thoáng đãng,
không phải lo ai đó nhìn thấy.

Đúng lúc đó, Vu Mục Thành đứng cách cô một khoảngkhông xa lắm.

Theo thói quen cứ giờ này anh lại chạy bộ ven bờ sông rèn luyện thân thể.
Chạy đến đây, thấy một bóng dáng nhỏ bé từ xa, anh đã đoán là Tạ Nam
rồi. Anh định qua đó chào một tiếng rồi tiện thể xin lỗi cô về việc Chu Lệ
Sa hôm nọ, nhưng bồng nhiên thấy cô giơ tay quệt mạnh ngang mặt, anh
đứng sững lại, nhận ra rằng sự xuất hiện của mình lúc này thật không tế nhị
chút nào.

Chưa kịp quay lưng chạy ngược lại, Tạ Nam đã đứng dậy đi về phía

anh. Hai người bất giác nhìn nhau. Tạ Nam trong lòng thầm cảm tạ ánh đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.