Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 73

mờ tối bên sông, bởi nó khiến cô nhìn không rõ nét mặt của Vu Mục
Thành, đồng thời mong rằng anh cũng chẳng thấy được khuôn mặt cô.

“Xin chào!”, Vu Mục Thành tỏ vẻ tự nhiên chào cô.

Tạ Nam gật đầu: “Xin chào, tạm biệt anh”, rồi rảo bước nhanh về phía

chiếc xe của mình, dùng điều khiển từ xa mở cửa xe, vội vàng khởi động xe
và phóng đi.

Khi hai ánh mắt chạm nhau, Vu Mục Thành nhìn rõ ngấn lệ vẫn ẩn

trong mắt cô. Khuôn mặt với nụ cười rạng rỡ, lại có lúc buồn thương đến
vậy, anh bất giác dấy lên lòng thương cảm. Vu Mục Thành nghĩ, con người
đau khổ như thế chỉ có thể vì chuyện tình yêu mà thôi, chắc cũng chẳng còn
lòng dạ đâu mà để ý tới chuyện Chu Lệ Sa hôm trước. Anh lặng nhìn chiếc
ghế đá dài trống vắng bên bờsông, rồi đi đến ngồi xuống đó, lấy chiếc khăn
quàng ở cổ lau những giọt mồ hôi lấm tấm vương trên trán.

Một khung cảnh như lúc này, một sự tĩnh mịch trong tiết trời sang thu,

dường như rất thích họp để người ta hồi tưởng lại những chuyện đã qua.
Không biết trong lòng người con gái kia đang bị chuyện gì chiếm lĩnh, giày
vò, không biết người con trai nào đã khiến cô nhung nhớ khôn nguôi, và
cũng không biết mình có từng gieo thương nhớ da diết ấy vào trái tim một
người con gái nào hay chưa? Lan man nghĩ đến đó, anh bồng thấy có chút
hổ thẹn, vội gạt đi ngay.

Anh chẳng có nhiều kỷ niệm trong quá khứ để mà lật đi lật lại, bây giờ

yên tĩnh ngồi đây, anh không khỏi lo lắng về mấy vấn đề còn tồn đọng của
bộ phận Cung ứng. Dù ở bất cứ đâu, bộ phận Cung ứng vẫn là tay chân
thân tín của lãnh đạo. Giám đốc bộ phận này vốn là bạn cũ của anh rể nên
được anh rể rất tin cẩn. Tuy nhiên tiếp xúc hơn nửa năm, anh thấy vị giám
đốc ấy làm việc cẩn thận có trách nhiệm, nhưng nhiều khâu trong mảng
cung ứng đã không triệt để làm theo yêu cầu của anh, mà những lý do anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.