Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 85

cùng, cô nhắc mình nhớ bỏ thêm củ cải vào sau hai tiếng. Cuối tuần nào cô
cũng chế biến một món canh để đảm bảo đủ dinh dưỡng cho mình, phần
còn lại chia ra bỏ vào hộp cất trong tủ lạnh, một mình cô có thể ăn đến hết
tuần.

Tay cầm cuốn sách chuyên ngành, cô bê một chiếc ghế ra sân. Dưới

ánh nắng chan hòa của mùa thu, cô kéo ô che đầu, vừa tắm nắng vừa đọc
sách. Khung cảnh lúc này khiến cô cảm thấy rất thoải mái, rồi mơ màng
thiếp đi lúc nào không hay. Đang say sưa trong giấc nồng, cô bất chợt tỉnh
giấc bởi tiếng gọi khe khẽ: “Nam Nam ơi, Nam Nam .

Mơ màng trong cơn ngái ngủ, nhưng Tạ Nam vẫn cảm nhận được

tiếng gọi vang lên rất chân thật, cô choàng tỉnh dậy mở tròn mắt, cuốn sách
rơi trên nền đất từ lúc nào. Cô nhìn về phía người đứng ngoài cổng, là Hạng
Tân Dương. Anh đang vịn tay vào cánh cửa sắt dưới ánh nắng, mắtnhìn
đăm đăm như thể mỗi ngày anh đều trở về và gọi tên cô như thế, rồi đợi cô
ra mở cửa cho mình.

Tạ Nam dụi mắt, nghĩ trong tuyệt vọng: Cảnh tượng trước mắt có chút

quen thuộc, dường như nó đã từng diễn ra ở một không gian khác, hay là sự
tái hiện trong một giấc mơ không có thực.

Cô hy vọng đây chỉ là giấc mơ giữa ban ngày, hy vọng sau khi bỏ tay

xuống, khoảng không trước mặt sẽ không có ai. Cô thà chịu đựng một chút
đau buồn, một chút thẫn thờ chứ không muốn đối diện với anh bằng xương
bằng thịt.

Nhưng Tạ Nam biết rằng đó chỉ là suy nghĩ hoang đường mà thôi.

Cuối cùng, cô cũng bỏ tay xuống, đứng dậy ra mở cổng. Xuất hiện trước
mắt cô lúc này là một Hạng Tân Dương hoàn toàn khác. Anh không còn trẻ
trung vô tư như ngày nào, mà đã là một người đàn ông trưởng thành. Anh
mặc chiếc sơ mi trắng khoác ba lô màu ghi, thân hình cao gầy, khuôn mặt
thanh tú giờ đã điểm thêm nét ưu tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.