Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 94

Nhưng vừa rồi, trong khu vườn tịch mịch, trong căn phòng trống trải,

bốn vách tường lạnh lẽo kia, anh dường như đã bị tổn thương mạnh mẽ.
Đối diện với anh là một Tạ Nam hoàn toàn khác, một Tạ Nam lãnh đạm,
khuôn mặt gầy thanh tú không bộc lộ cảm xúc, duy chỉ có các ngón tay đan
vào nhau nhắc cho anh rằng cô không vui.

Anh đã phụ cô. Suy nghĩ này bấy lâu anh không dám nghĩ tới, giờ nó

xuất hiện rõ ràng trong tận đáy lòng anh, khiến anh không thể trốn tránh
được.

Hạng Tân Dương cố gắng tính thời gian, từ lần đầu tiên anh nắm tay

cô tới giờ đã gần mười năm, từ khi anh lấy vợ và rời khỏi nơi này đến nay
cũng đã bảy năm.

Có lúc cạo râu, nhìn mặt mình trong gương, anh độtnhiên dừng lại,

cảm thấy khuôn mặt của người đàn ông ba mươi mốt tuổi này sao mà xa lạ
quá. Anh lạnh lùng nhìn vào khuôn mặt xa lạ đó, trong lòng tự hỏi không
biết mình đã thay đổi tự bao giờ.

Hạng Tân Dương biết rõ mình đã khiến người con gái ấy phải trải qua

bao khó khăn vất vả trong thời gian dài, cô sao có thể vẫn ngây thơ cười nói
trước mặt anh như ngày xưa được chứ.

Dừng xe bên đường, anh mệt mỏi ngả người vào ghế, châm một điếu

thuốc.

Anh bắt đầu hút thuốc từ hồi học đại học, ban đầu không nghiện lắm,

chỉ khi tụ tập với đám bạn, anh mới hút vài điếu cho vui. Những cô gái
khác thường quản lý rất chặt và không cho bạn trai mình hút thuốc, còn Tạ
Nam thì khác, cô không sợ mùi khói thuốc. Cô thường sà vào lòng anh cười
hì hì: “Bố em cũng hút thuốc, mẹ em nói thế nào bố cũng không chịu bỏ.
Ông nói đó là sở thích duy nhất, mùi của anh rất giống ông”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.