Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 93

đến từ gia đình bình thường ở một thành phố nhỏ trong tỉnh. Từ nhỏ đã
nhận được sự giáo dục nghiêm khắc củacác bậc phụ huynh, nên tính cách
cô có chút cứng nhắc. Phải đối mặt với sự tấn công dồn dập của anh, Tạ
Nam có vẻ hơi hoảng hốt, lúng túng.

Khi Hạng Tân Dương tỏ tình: “Anh thích em, Nam Nam”, cô đã lặng

đi rất lâu mới đáp: “Mọi người đều nói anh học năm thứ tư, sắp tốt nghiệp
rồi, chỉ là yêu cho vui thôi”.

“Mọi người nói gì không quan trọng, còn em nghĩ thế nào?”

Ngập ngừng giây lát, Tạ Nam ngẩng đầu, nói: “Hạng Tân Dương, em

thấy anh không phải là người thích chơi bời”.

Câu trả lời rất trẻ con nhưng lại vô cùng nghiêm túc khiến Hạng Tân

Dương rung động. Đứng trước người con gái có đôi mắt sáng, ánh mắt
thuần khiết ấy, anh không kìm được nắm lấy tay cô, ngắm nhìn vẻ mặt đỏ
như mặt trời của cô.

Sau vài lần gặp gỡ, Hạng Tân Dương biết rằng Tạ Nam thực sự rất dễ

đỏ mặt, chỉ cần một câu bông đùa, một cái nhìn cố ý, hay một cái va chạm
nhẹ, cô cũng đỏ mặt, khi mặt hết đỏ rồi, hai vành tai vẫn cứ đỏ ửng lên.
Bàn tay cô thường rất lạnh, giống như lần đầu tiên anh nhìn thấy các ngón
tay cô lướt trên phím đàn vậy, những ngón tay thuôndài, làn da mềm mại,
khẽ co lại nhưng vẫn nằm yên trong bàn tay anh.

Rất nhanh sau đó, Hạng Tân Dương tốt nghiệp rồi trở về làm việc ở

công ty của gia đình. Không giống như dự đoán của nhiều người, mối quan
hệ của họ vẫn tiếp tục, càng ngày càng ổn định và sâu sắc hơn, mọi người
nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ, đầy thán phục. Tạ Nam không giấu nổi
niềm hạnh phúc và sự vui mừng của mình. Dù là lúc nào, khi gặp ánh mắt
cô, anh đều thấy nó tràn đầy niềm vui, long lanh như nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.