Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 91

Bản nhạc kết thúc, Tạ Nam đứng dậy chào khán giả, ánh mắt chạm

phải ống kính của Hạng Tân Dương. Anh đang nghiêng đầu, nhìn cô không
chớp mắt, ngay lập tức mặt Tạ Nam đỏ bừng, vội vàng quay người đi vào
trong cánh gà.

Hôm sau, Hạng Tân Dương tìm đến ký túc xá của Tạ Nam để đưa ảnh

cho cô, những bức hình cô đang thả hồn theo tiếng nhạc và giây phút đứng
lên chào khán giả, Tạ Nam rất ngạc nhiên và cảm động, luôn miệng nói
cảm ơn.

“Bức này anh thấy rất đẹp”, Hạng Tân Dương chỉ vào một bức ảnh

chụp nghiêng, khuôn mặt thanh tú của cô đang thả hồn theo những ngón
tay, đôi mắt sáng vô cùng xuất thần.

Tạ Nam vui thích tột bậc, tươi cười nói: “Vâng ạ, em phải gửi ngay

ảnh này về cho mẹ em mới được. Mẹ em nói lưng em không thẳng, thế mà
bức này em ngồi mới thẳng làm sao”.

“Thế thì để anh rửa thêm cho một bộ nữa, rồi gửi về nhà.”

“Không cần đâu ạ, anh cứ đưa phim gốc cho em. À đúng rồi, những

bức ảnh này hết bao nhiêu tiền ạ?”

Hạng Tân Dương tất nhiên không muốn lấy tiền của cô, anh cười trừ:

“Lúc nào em đàn tặng anh một bài là được rồi”. Tạ Nam tỏ ra rất nghiêm
túc: “Thực ra trình độ chơi đàn của em không ổn, ngày trước mẹ bắt em
luyện, đến cấp mười thì không tập nữa. Chẳng qua hôm đó em lên thay cho
Từ Yến thôi. Cậu ấy đàn hay hơn em nhiều, đã giành được bao nhiêu giải
thưởng. Nếu anh thích nghe thì phải nghe cậu ấy đàn”.

Không ngờ cô gái này lại ngây thơ và chân thật như vậy, Hạng Tân

Dương chợt nhớ đến những câu nói khắt khe hôm nào, có lẽ cô ta là Từ
Yến, anh bất giác bật cười: “Nhưng anh lại thích nhìn em chơi đàn hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.