Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 105

Cậu thiếu niên vẫn ngồi bất động. Toàn thân lạnh toát. Cái lạnh tỏa ra

từ bên trong rồi níu chặt từng điểm chân lông. Bụi nước bắt đầu cuộn bay
và đậu trên cánh tay, tóc, chỗ râu lún phún và trước ngực áo đang trạc nút
của cậu. Cái lạnh truyền lan theo từng nhịp đập. Cậu thẩy họng đái căng
cứng. Cậu móc chim, đái xuống bên dưới. Tia nước yếu ớt, lả lơi. Hơi ấm
cơ thể dường như cũng theo đó mà thoát ra ngoài. Đái xong, cậu lại ngồi xo
ro trên cành cây, ôm chặt chạc ba. Và chăm chú nhìn ra chỗ người đàn ông
đang loay hoay với sợi dây trước một vách thác trắng xóa.

Ông nhìn lại lần nữa. Và cương quyết quay đi. Tay nắm chặt sợi dây

bảng lớn; sẽ là nhịp cầu mong manh đưa ông sang bên kia.

Một đợt khói sóng từ chân thác đụn lên. Cái lạnh càng thấm sâu. Có

tiếng ngựa hí hốt hoảng và đơn độc bên dướí. “Hí chi mà thê thiết?”. Cậu
thiếu niên chặc lưỡi nghĩ. Và âu lo dõi mắt nhìn người đàn ông vắt vẻo trên
sợi dây căng run bần bật trong gió và hơi nước mịt mù giữa khoảng trống
châng lâng. Từ bên này sang vách thác chừng mười thước. Chỉ cần năm
phút cho một màn xiếc số phận. Cậu bé cảm nhận độ rung của sợi dây
truyền qua nhành cây. Cậu cũng nắm chặt hai nhánh trước mặt, ghì sát
người vào thân cây. Cả cây cổ thụ như thế nảy lên rần rật, muốn bật rễ. Nỗi
lo sợ truyền đi khắp mọi cành nhánh. Nó đi xuyên qua và bủa chặt cậu bé.
Người đàn ông thở đều. Lấy bình tĩnh. Và bắt đầu lần dò lướt nắm tay trên
sợi dây bảng to đu đòng đưa giữa lòng vực.

Một lúc sau, người đàn ông đã đòng đưa người giữa không gian như

một chiếc lá. Gió và sóng táp vào người ông, thấm đẫm như một chiếc giẻ
rách ngâm sương bị vắt lên giữa trời. Lạnh buốt. Nhưng sức sống cơ thể đã
truyền qua hai nắm tay giữ chặt lấy sợi dây căng trên đầu và di chuyển từng
sải một. Những đường gân nổi lên cuồn cuộn như một bện thép cứng. Quai
hàm nghiến chặt. Cơ mặt đanh lại. Chỉ còn vài sải tay nữa thì đến “bờ” bên
kia. Bất giác. Có một đợt gió mạnh khiến nước từ dòng thác đang tuôn lại
bắn tạt ra, làm cho kẻ đang leo dây chao đảo, một tay bung trượt khỏi điểm
bám víu mong manh, tê cứng. Máu tóe ra, ràn rụa, nhức buốt. Nhưng, ở
một khoảng tiệm cận nanh vuốt của thần tử, ông sớm tìm lại hình tĩnh và
rướn hết sức lực trong từng cuộn cơ bắp, nhắm đôi mắt cay xè, hít một hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.