Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 175

ràng, hắn đã tự tạo ra điều tiếng muôn đời cho anh. Hắn đã nắm bắt rất tài
tình cái đặc tính yêu thương giai thoại và chuyện bếp núc của làng văn để
tấn công anh. Hắn tính rất kỹ. Anh chỉ là một nhân vật tệ hại, cơ hội và hèn
kém mà hắn tạo ra, sống động và hết sức dễ nhớ...”

“Nhưng anh không cần biết người ta sẽ nhìn anh thế nào. Vì anh tin

rằng người ta sẽ nhận ra anh trong tác phẩm của anh và quên hết anh trong
bài viết của hắn. Qua tiểu thuyết, qua tác phẩm và những tiểu luận sâu sắc
của anh, họ sẽ nhận ra hắn ]à một kẻ bịa đặt bố láo, một kẻ xấu tính vu vạ
bạn bè. Họ sẽ tẩy chay hắn. Và rõ ràng, sau bấy nhiêu năm làm một nhà
thơ, một nhà báo, hắn đâu để lại dấu ấn gì?”

“Làm sao anh đo được điều đó. Cuộc sống là cuộc sống. Hán đã chọn

đúng cái chìa khóa để tạo ra dư luận, đó là bắt đầu từ nhân cách một con
người đang được chú ý, một triển vọng văn chương mọi người đang dồn
mắt chú ý. Hắn ta cầm tù anh, kết án anh ngay trong khi anh tưởng mình
đứng vững. Vậy mà anh còn ngây thơ tin rằng, anh không phải là cuộc sống
của anh mà chính là tiểu thuyết của anh. Anh có tưởng tượng được tâm
trạng của em thế nào không trong những ngày anh suy sụp chỉ vì bài báo
của hắn và tiếp theo sau là những phản hồi té nước theo mưa của bầy đàn
hắn? Anh có tưởng tượng được rằng, khi anh đóng sập cánh cửa một mình
thui thủi với trang viết, cắt đứt mọi mối quan hệ đời sống, ngày càng cảnh
giác và hoài nghi với bạn bè, hoài nghi cả tình yêu vợ chồng bao năm nay
thì ngay chính anh cũng đã thiệt thòi và mất mát không gì bù đắp lại hay
không? Chúng ta đã mất mát quá lớn sau sự cố mà hắn và bầy đàn, đồng
bọn gây ra cho anh. Hôm thấy hắn xuất hiện ở chỗ ra mắt sách, em định
đến và hất cả chiếc bánh kem vào cái bản mặt giả tạo và phì nộn ươn tởm
của hắn. Em không hiểu sao hắn lại có thể lê cái xác thối đến đó...”

Anh lặng im và rít một hơi thuốc dài. Khói thuốc ứ trong lồng ngực.

Một cảm glảc ghi nặng trì níu toàn thân khiến đầu óc, mất tháng hằng. Anh
ho sặc sụa và đưa tay vịn chặt vào giá sách. Nàng vẫn đứng đó với sự bực
tức được giải tỏa xối xả sau nhiều ngày dồn nén.

Nàng bước đến sau lưng và ôm lấy bụng, tựa mặt vào lưng anh như

một con mèo. Anh còn nghe nhịp tim nàng đập mạnh và hơi nóng ấm từ hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.