Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 177

mất mát hữu hình khác. Anh có từng xâu chuỗi các biến cố, sự kiện rất gần
nhau trong cùng thời điểm ấy để tìm ra mối liên hệ domino giữa chúng?
Chỉ một tuần sau khi hắn cùng bọn trong bầy đàn bêu xấu anh trên các mặt
báo và diễn đàn mạng, em đã bị sẩy thai. Em còn nhớ đứa con của chúng ta
lúc ấy đã bảy tháng tuổi. Một bào thai khỏe mạnh bỗng tuột khỏi cơ thế em
chỉ sau một tuần mất ngủ, trằn trọc, dày vò.

Em nhớ mình đã luôn ở bên anh mọi nơi mọi lúc, trong khi anh suy

sụp nhất, tuyệt vọng nhất. Em luôn có mặt khi anh buông một tiếng thở dài.
Em luôn đến ve vuốt và đặt bàn tay anh lên bụng mình, như một nỗ lực lực
kéo ý thức anh rời xa khỏi vùng trời u ám phi thực kia. Em đã muốn anh
hiểu rằng, đây mới thực là mầm sống chúng ta, sự hiện diện của chúng ta,
tình yêu và hạnh phúc của chúng ta. Còn tất cả, văn chương, danh tiếng hay
điều tiếng ngoài kia chỉ là hư ảo. Nhưng em cũng cảm nhận được rằng, đối
với anh, những câu chữ bôi nhọ nhân phẩm trên các mặt báo kia đã làm cho
anh bận tâm hơn, dằn vặt hơn. Thậm chí chúng đủ sức khiến cho hồn anh
thoát xác, nhưng suy nghĩ điên cuồng không trọng lượng hay vẩn vơ vật vờ.
Rõ ràng anh đã rất đau đớn, bi phẫn. Anh thẫn thờ và ngây dại vì cảm giác
bị phản bội và anh đau đớn nhìn uy tín tiếng tăm bấy lâu mình gây dựng đã
bị dập tắt ngúm trong chốc lát bởi những con chữ hiềm tị hết sức tầm
thường, bất chấp của kẻ khác.

Anh đặt bàn tay lên bụng em, lên đầu của đứa con trai và nghe hơi thở

nhẹ của nó nhưng tâm trí lại không ở đây. Anh đang tập trung đau cơn đau
của mình, một cơn đau dai dẳng tưởng chừng không thể nào chấm dứt hay
phôi phai được. Em đã bảo rằng, chữ nghĩa rồi cũng sẽ phai nhạt đi theo
thời gian, đặc biệt là những trò bôi nhọ vì hiềm thù, ganh ghét. Trong thời
đại thông tin này, người ta đọc đó, giật mình đó rồi sẽ quên ngay thôi. Và sẽ
quên nhanh nếu đó là những tin tức liên quan đến văn chương. Nhưng anh
chỉ lắc đầu khe khẽ, vẻ mặt u ám. Rồi cũng đến lúc sự kiên nhẫn của em
không vượt quá được giới hạn có thể, em đã muốn lánh xa anh. Em sợ con
chúng ta sẽ được truyền hơi thở đau đớn từ bàn tay anh, từ ý nghĩ của anh,
em sợ con chúng ta nhìn thấy đôi mắt âu sầu hoang dại của cha nó và nó sẽ
hình dung bi đát về thế giới mà nó sắp dự phần. Em sợ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.