Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 178

Và em đã cần một nơi an trú. Chỉ có em và con. Chỉ có em trò chuyên

và hát cho con nghe. Chỉ có em nuôi nấng và dạy cho nó về sự tha thứ, lạc
quan và đôi khi cần đến cả sự lạnh lùng để băng qua những mất mát, khủng
hoảng trong cuộc đời.

Nhưng em đã không thể. Anh đã truyền đám mây u ám ấy vào em. Em

đã trở nên hận thù và suy sụp. Cả lời hát của em cũng chỉ là những lời oán
thán buồn thương và đôi khi đẫm màu bi phẫn. Em phải làm sao?

Lần đầu tiên em nảy ra ý định sẽ tìm và hạ nhục hắn là vào một buổi

sáng trời mưa. Cả thành phố còn ẩm ướt và giá lạnh. Mình sẽ tấn công hắn.

Lúc ấy, anh đang nằm thiếp đi trên võng xếp. Đêm qua anh đã thức

quá khuya để suy nghĩ bên chiếc đèn bàn. Anh trở nên xa lạ và dễ cáu gắt.
Anh cô độc và lặng câm. Em không thể tiếp tục thuyết phục anh về việc
hãy lãng quên. Em càng không thể giúp anh nguôi ngoai và hướng sự tập
trung anh đến một sự việc khác. Cả công việc - cuốn tiểu thuyết trên bàn
đang viết dở kia - cũng không còn sức lôi cuốn sự cố ý của anh nữa.

Mình sẽ hạ nhục hắn. Em lại củng cố ý nghĩ lúc cuốn mình trong chăn

và nhìn ra khung cửa sổ khướt mưa. Mình sẽ đến tận cơ quan của hắn và
nói cho ra chuyện. Mình sẽ chờ lúc hắn đong đưa giả lả (hắn vẫn có tính
này từ trước tới nay khi đứng trước mặt phụ nữ), sẽ nhảy vào nắm tóc hắn
và giật trước đám đông như cách người ta nhổ lông một con vịt bầu trước
khi cho vào nồi nước sôi sùng sục. Người ta sẽ ồ lên trước một màn bạo lực
“Kìa, thằng ấy viết bậy, lại khai thác đời tư để người ta đến xử nữa rồi!”,
“Thấy chưa, tên bổi bút kia đã bị thiên hạ dạy cho một trận thích đáng!”.
Những ý nghĩ ấy làm em cảm thấy phấn hứng. Em bắt đầu nghe cơ thể
mình rộn ràng và như có một ý chí cộng hưởng, thôi thúc mình hành động.
Rồi anh sẽ mãn nguyện vỉ vợ anh đã làm một việc rất xứng đáng, theo cách
của đàn bà, một việc mà đàn ông các anh, tuy lời lẽ đanh thép, sức mạnh
khuynh trời cũng không làm được (vì các anh luôn tâm niệm rằng, mọi việc
phải được giải quyết bằng một tương giao bất bạo động và bất bạo động
trong ức chế!).

Và khi đến cao trào của ý định trả thù trong ý nghĩ, em trở mình, em

nghe thấy vòm bụng mình đội lên cao. Thằng bé dường đang cựa quậy dữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.