Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 3

Cái lỗ đen càng mở rộng. Mở rộng vô cùng. Ước lượng, vừa cho cái đầu
bờm xờm ngu muội của anh rúc vào. Và toàn cơ thể phì nộn bủn nhủn của
anh lọt vào.
Sẽ không một tiếng kêu cứu nào kịp thoát ra.
Tất cả sẽ Biến Mất.
Những ý nghĩ trong đầu cũng Biến Mất.

[bản tường trình kèm theo những tra cứu khác nhau xoay quanh một sự cố
không khớp]

Đám đông bây giờ đã dạt vào phía cây xăng. Một số khác loạng choạng
chạy ra đại lộ, mắt nhìn
hốt hoảng.
Họ vừa chạy đi vừa ngoái nhìn lại cái sự lạ đang phô
bày giữa thanh thiên
bạch nhật. Bên dưới hắn bấy giờ
là một khoảng trống. Đám đông lo sợ bị
hắn rơi
trúng.

[ở lưng chừng nhìn xuống đám đông]

Tôi lùi dần vào phòng và đóng chốt lại.
Tôi cởi nhanh chiếc quần sọt quăng lên trên giường. Rồi sau đó cởi chiếc
quần sịp bên trong ra.
Hãy tự cứu mình trước khi chờ trời cứu. Một chính trị gia đã nói như thế.
Tôi quằn mình trên nệm và chổng hai chân lên trời.
Hai tay tôi nắm chặt vào lưng dây thun của chiếc quần sịp và cố kéo trật nó
xuống.
Nhưng khốn nạn thay, nó đã thít chặt vào da tôi.

[phiên bản khác về người đàn ông ăn rau răm]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.